18.
Vẻ mặt Jeon Jungkook có hơi hoảng hốt, cậu ngẩn người. Cậu uống hớp bia trong tay, vị bia thuần yên lặng trong miệng, dường như cậu vô cùng thưởng thức ánh trăng hôm nay.
Hồi lâu sau, Seo Chansung nghe thấy giọng nói bên tai vang lên, cậu hỏi: "Anh Seo, thích là cái gì?"
Seo Chansung không biết phải trả lời thế nào.
"Một người như tôi, không đáng để cho bất cứ ai thích, cũng không xứng để thích bất kỳ ai."
Seo Chansung không ngờ Jeon Jungkook sẽ nói những lời này, vốn dĩ mục đích của anh ấy là muốn bọn họ để tình cảm cá nhân sau khi thi đại học xong, mà hình như cậu hiểu lầm ý của anh ấy rồi.
Jeon Jungkook đứng dậy, vỗ vỗ bụi: "Anh yên tâm, tôi biết lượng sức mình, tôi sẽ giữ khoảng cách với Park Chaeyoung."
Jeon Jungkook ném chai bia vào thùng rác, tay nhét vào túi áo đi đón xe bên đường, cậu để lại bóng lưng cô tịch cho Seo Chansung.
...
Park Chaeyoung không biết hôm đó sau khi Jeon Jungkook đưa cô về, anh họ cô nói gì đó với Jeon Jungkook nhưng cô có thể cảm nhận được, Jeon Jungkook đang tránh cô.
Rất nhiều ngày sau đó, Jeon Jungkook cũng không chủ động nói với cô một câu nào, mà cô cũng không phải người có tính cách giao tiếp tốt. Quan hệ mà bọn cô dùng mấy tháng mới thành lập được giờ lại quay về ban đầu.
Lớp trưởng cầm một xấp bài thi vỗ vỗ lên bục giảng: "Cuối tuần sẽ thi cuối kỳ, ở đây có bài thi trắc nghiệm thầy tìm được, các bạn truyền với nhau một chút, không có thì đến chỗ mình."
Bài thi lần lượt truyền từ hàng đầu tiên đến hàng cuối cùng, đợi trong tay nhóm Park Chaeyoung chỉ còn lại ba tờ, Park Chaeyoung đưa bài thi cho Oh Yubi rồi lại truyền hai tờ cuối cùng ra sau.
Không qua bao lâu, Park Chaeyoung đang cân nhắc nên mở miệng thế nào để hỏi lớp trưởng bài thi thì cánh tay thon dài nhét bài thi lên trên bàn cô, cô theo cái tay kia chỉ nhìn thấy bóng lưng người đó.
Dư Dạng đi lên bục giảng rồi cầm bài thi đi xuống.
Oh Yubi cảm thấy không đúng, nhỏ giọng cúi đầu nói: "Cậu cãi nhau với cậu ta?"
"Không có."
"Vậy sao giữa hai người lại có ánh lửa bắn ra tứ phía vậy? Thật kinh khủng."
Kim Yejin đang ngủ say bị Jeon Jungkook bên cạnh đánh thức, cô ấy buồn bực mở mắt ra, thấy bài thi để ở trên sách, càng không kiên nhẫn hơn, cô ấy lấy bút chọc chọc Park Chaeyoung.
"Cậu có làm không?"
Park Chaeyoung lấy bài thi của mình ra: "Mình có rồi..."
"Ồ." Kim Yejin ngáp một cái, đẩy bài thi sang bên Jeon Jungkook, "Lười viết, cậu viết giúp tớ đi."
"Thích viết cũng không viết." Jeon Jungkook đẩy bài thi còn nguyên về lại cho cô ấy, hai người nhún nhường một lúc, Jeon Jungkook bị cô ấy làm phiền không thôi, mặc kệ cô ấy để bài thi lên trên sách mình.
Park Chaeyoung không xem hết trận nô đùa này, cô không phải là người rộng lượng, cũng không nhìn được người ở trong lòng đùa giỡn với người khác.
Nếu không ngăn cản được, vậy cô khống chế bản thân không nghe, không xem.
Mùa đông năm nay ở thành phố B vẫn lạnh khô, không thấy tuyết rơi, mãi đến khi hôm thi cuối kỳ, mấy bông tuyết đầu mùa thuộc về thành phố này mới rơi xuống.
Những bông tuyết rơi tự do trong mùa đông lạnh giá, cả trường Trung học phụ thuộc đều bị phủ một lớp áo trắng, Park Chaeyoung cầm túi bút và số báo danh đi đến phòng thi.
Thi cuối kỳ của trường Trung học phụ thuộc được chia thành các đợt, khối 11 kẹp ở chính giữa.
Do thời tiết nên mỗi lớp đều mở cửa, lúc đợi thi đa số mọi người đều chọn đợi trong lớp, Park Chaeyoung thuộc kiểu con gái thể hàn tay chân lạnh lẽo nên cô mặc áo lông rất dày, mang theo bao tay và chụp tai, đứng trên hành lang nhìn cảnh tuyết bên ngoài.
Chỉ chốc lát sau, cô thấy bóng dáng quen thuộc kia ra khỏi phòng nào đó ở tầng 3 toà nhà dạy học đối diện. Cậu đứng ở lan can đưa tay ra ngoài, cô lén lút nhìn cậu, học tư thế của cậu lấy tay đón nhận mấy mảnh bông tuyết.
Nhưng bông tuyết yếu ớt, rơi xuống bao tay đã tan ra mất rồi.
Jeon Jungkook ngẩng đầu, phát hiện cô gái ở đối diện, hai người đối diện cách cả bồn hoa, thậm chí mặt đối phương cũng không thấy rõ, chứ đừng nói vẻ mặt của đối phương là gì.
Người ở trên hành lang cực kỳ ít, Park Chaeyoung ảo tượng, trận tuyết đầu mùa này cô ngắm cùng với cậu.
Không bao lâu, bóng dáng chạy về phía Jeon Jungkook ở hành lang tầng 3 đối diện đánh thức cô tỉnh lại trong hư ảo.
Kim Yejin chạy về phía Jeon Jungkook, không biết nói gì với cậu, kiên quyết nhét đồ vào trong tay Jeon Jungkook. Chuyện tiếp theo cô không muốn nhìn nữa, cúi đầu đi về phòng thi của mình.
Buổi sáng chỉ thi môn Văn và môn Toán, buổi trưa nhà ăn của trường mới cho ra sủi cảo hấp.
Oh Yubi và cô một người ở khu trường mới một người ở khu trường cũ, hai người hẹn gặp nhau ở ngoài nhà ăn.
Park Chaeyoung vừa ra khỏi phòng thi đã bọc mình rất kín, toàn bộ khẩu trang, mũ, bao tay, chụp tai đều mang lên người, chỉ lộ đôi mắt to sáng ngời ở bên ngoài.
Shin Wootak ở hành lang tầng 1 nhìn thấy Park Chaeyoung bọc kín mít thì cười khúc khích ra tiếng, đi qua đuổi theo cô.
"Park Chaeyoung."
Park Chaeyoung quay đầu lại, đập vào mắt chính là bạn học cũ Moon Jaeha. Cậu ta nhìn Park Chaeyoung từ trên xuống dưới một lần, cuối cùng cũng đối diện với ánh mắt mang theo chút nghi hoặc của cô.
"Cậu ăn mặc kín thật." Moon Jaeha sờ sờ sau đầu mình, khoé miệng mỉm cười: "Thiếu chút nữa mình nhận không ra."
Park Chaeyoung nói qua lớp khẩu trang: "Trùng hợp, hình như mỗi lần thi đều sẽ gặp cậu."
"Bởi vì chỉ có thi cậu mới xuất hiện, bình thường cậu ở lớp 3 cũng không ra ngoài, mấy lần mình đi ngang qua lớp 3 nhìn vào từ bên ngoài cửa đều thấy cậu đang giải đề."
Shin Wootak đi qua nghe thấy những lời này của Moon Jaeha, trong lòng chậc một tiếng, đi qua vỗ vỗ vai cậu ta: "Người anh em..." Cậu ấy còn chưa dứt lời đã thấy mặt Moon Jaeha, cảm thấy có hơi quen mắt, trí nhớ tuôn trào trong đầu.
"Là cậu à."
Lần thi tháng đó có gặp mặt.
Bụng Park Chaeyoung bắt đầu kêu ùng ục ùng ục, cô không biết Khương Tinh đợi mình ở đâu, cũng không mang điện thoại nên không muốn ở đây quá lâu: "Cái kia, Yu Yu đang đợi mình, mình đi nhà ăn trước."
"Đúng lúc mình cũng đi." Moon Jaeha mở miệng trước, cậu ta vẫy vẫy tay chào tạm biệt với Shin Wootak, đi bên cạnh Park Chaeyoung, cùng cô đi đến nhà ăn.
Shin Wootak: "?"
Cái tình huống gì thế?
Cậu ấy không biết mấy ngày nay giữa Jeon Jungkook và Park Chaeyoung đã xảy ra chuyện gì, Park Chaeyoung cũng không hỏi thăm tin tức của Jeon Jungkook với cậu ấy nữa. Cậu ấy nói bóng nói gió hỏi bọn họ nhưng hai người này chẳng nói cái gì.
Thấy Park Chaeyoung và Moon Jaeha đã đi ra khỏi toà nhà dạy học, cậu ấy vội vàng chạy đi tìm Jeon Jungkook.
Oh Yubi thấy Park Chaeyoung chậm chạp chưa đến nên gọi cơm giúp cô, còn chiếm một chỗ trống bọn cô hay ngồi. Park Chaeyoung mặc thật sự rất kín, cô bước vào nhà ăn, Oh Yubi đã nhìn ra cô.
"Chae Chae! Ở đây." Oh Yubi làm trò trước mặt toàn bộ nhà ăn, nhảy lên vẫy tay, không hề cảm thấy xấu hổ chút nào.
Oh Yubi nói khẽ với Moon Jaeha: "Bạn mình ở đó, mình đi trước."
"Đều là món cậu thích ăn, tớ còn mua một phần sủi cảo hấp, hai bọn mình cùng nhau ăn." Oh Yubi mở hộp sủi cảo hấp ra, mùi thơm xông vào mũi.
Park Chaeyoung gỡ từng món trang bị của mình ra để vào trong túi của Oh Yubi. Hai má của cô bị khẩu trang làm cho có hơi phiếm hồng, ngay cả lỗ tai cũng hồng hồng.
"Chae Chae, quê cậu không phải ở Tô Thành sao? Cậu là người phương Nam sợ lạnh như vậy, sao lại muốn đến thành phố B học vậy?"
Park Chaeyoung rủ mắt chọc chọc chén cơm, chỉ là lạnh nhạt nói: "Ba mẹ bận công việc, ở Tô Thành chỉ có một mình mình nên bọn họ không yên tâm."
"Nhà Park Chaeyoung ở Tô Thành à." Moon Jaeha bưng đĩa qua đây, cậu ta nhìn chỗ trống bên cạnh Park Chaeyoung bèn hỏi: "Chỗ đó có người không?"
Park Chaeyoung lắc đầu.
Sau khi Moon Jaeha đến, Oh Yubi vẫn luôn nháy mắt nhiều chuyện với cô, như hỏi cô tình huống gì đây. Park Chaeyoung nhìn đồ ăn trên đĩa không trả lời, Moon Jaeha vẫn còn đang ở đây nên cũng không có cách nào nói quá nhiều.
Sau khi cậu ta đến vẫn luôn nghĩ cách kéo chủ đề vào nhưng đều bị Park Chaeyoung nói vài ba câu cho có lệ. Oh Yubi nhìn ra Park Chaeyoung không quá muốn tiếp xúc với cậu ta nhưng cô không biết từ chối thế nào. Dù sao Moon Jaeha chỉ ngồi bên cạnh ăn một bữa cơm, cũng không có làm gì quá phận.
Chỉ chốc lát sau, Shin Wootak dẫn Jeon Jungkook và Bae Sungmin đi tới.
"Sao ăn cơm cũng không gọi bọn tớ một tiếng vậy." Shin Wootak đẩy Oh Yubi ngồi vào trong.
Oh Yubi bị cậu ấy làm phiền không thôi, ngại có Bae Sungmin ở đây, cô ấy muốn đập Shin Wootak cũng nhịn xuống. Nhất là khi nhìn thấy Bae Sungmin ngồi bên trong Moon Jaeha, ở vị trí trong cùng, cô nàng trực tiếp từ bỏ bữa cơm với bạn thân mà ngồi xuống đối diện Bae Sungmin.
Shin Wootak chủ động ngồi xuống bên cạnh Oh Yubi, cầm đôi đũa gắp sủi cảo hấp trong hộp cơm của cô ấy: "Cậu cướp được sủi cảo hấp à, cho tớ ăn miếng."
Park Chaeyoung để ý thấy đĩa của Jeon Jungkook đặt xuống đối diện, cậu theo sau ngồi vào.
"Chaeyoung cậu uống nước không, mình đi lấy nước giúp cậu." Moon Jaeha xem những người này không tồn tại, nhìn sườn mặt Park Chaeyoung hỏi.
"Không cần..."
"Uống chứ."
Jeon Jungkook gần như đồng thanh cùng cô, lại tiếp lời nói: "Cảm ơn bạn học thân thiết này, mang giùm tôi một ly."
Moon Jaeha : "........."
Park Chaeyoung cảm thấy bầu không khí vô cùng lúng túng, cô nhân cơ hội mà chạy, muốn ra ngoài hít thở không khí: "Mình đi lấy cho."
Cô đi đến máy nước cầm hai ly giấy, rót hai ly nước ấm, cúi đầu ngẩn người một lát, nước ấm ở trong ly giấy đã tràn ra ngoài.
Jeon Jungkook vội vàng tắt nước giúp cô, tay còn lại kéo cô ra, "Ngẩn người gì vậy?"
Park Chaeyoung cúi đầu, cô không dám suy đoán sự dịu dàng vào khoảnh khắc này, vừa mới chuẩn bị cầm cái ly lên nhưng bị Jeon Jungkook giành bưng trước.
"Đi thôi."
"À."
Bữa cơm trưa này Park Chaeyoung cũng không biết ăn thế nào, đến cuối cùng qua loa cho xong việc, thời gian cách giờ thi tiếp theo còn hơn một tiếng.
Park Chaeyoung đi vào phòng thi sớm, cô ngồi vào chỗ ngồi trong phòng thi, trong đầu đều là chuyện buổi trưa. Mấy bạn nam từ bên ngoài bước vào, thảo luận khí thế ngất trời, cô quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.
"Đại ca thật mạnh, mày nói xem lão Lee mà biết có thể trực tiếp đuổi cổ cậu ta không?"
"Lão Lee cũng không phải ngọn đèn cạn dầu, dám đánh nhau dưới mí mắt ông ấy, thật trâu bò."
Park Chaeyoung nghe vậy bỗng chốc đứng dậy, trong cơn hoảng loạn bèn buông túi bút xuống chạy ra khỏi phòng thi, chạy về phía một đám người đang vây quanh đông nghẹt ở hành lang tầng 3 toà nhà dạy học đối diện, tim cô lộp bộp lỡ nhịp.
Cũng không quan tâm thời tiết có lạnh hay không mà liều mạng chạy về phía dưới lầu, đợi cô chạy đến tòa nhà dạy học đối diện vịn cầu thang thở hổn hển mấy hơi, lại sợ bản thân mình chậm bước để lão Lee đi trước một bước.
Ngàn vạn lần đừng có chuyện gì. Trong lòng cô khẩn cầu hết lần này đến lần khác.
Đợi cô đi vào hành lang tầng 3, đám đông ban đầu vây quanh thành nhóm đã được sơ tán, để lại hành lang trống trải, trong lòng cô lạnh một nửa, bước đi không mục đích.
"Park Chaeyoung."
Nghe vậy, tâm cô như tro tàn lại cháy, bỗng nhiên quay đầu lại.
Cô chưa bao giờ giỏi thể thao, hận không thể dùng hết sức chạy đến đây, sau khi trong lòng thả lỏng, cô bắt đầu thở gấp, sương trắng mang theo vẻ mệt mỏi trôi nổi giữa môi răng.
Jeon Jungkook dừng lại trước mặt cô, lấy giấy vệ sinh trong túi áo lông đưa cho cô: "Ở đây vừa mới có người gây sự, rất loạn, sao cậu lại tới đây?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip