𝐝𝐚𝐲 𝟏𝟏

11. Something you always think "What if..." about.

Từng có một thời gian mình rất stress, đó là cuối học kì hai năm lớp 7. Chắc chắn ai nghe mình nói xong cũng nghĩ, à, lớp 7 thôi mà, có gì đâu. Nhưng nhớ lại, mình thật sự rất hoài niệm. Trường mình là trường chuyên có tiếng của tỉnh, học ngày học đêm, học kì hai rất vất vả. Có khi 1 tuần mà cô giao tận 4 đề văn, bắt buộc phải hoàn thành xong, không là có sẹo trong sổ. Nếu bạn là mình, bạn sẽ trải qua được cái cảm giác, gọi là, chưa bao giờ thấy cả lớp cùng nhau đồng lòng như vậy. Tụi mình cứ cùng nhau thức tới 2h sáng, rồi 4h15 hoặc 4h30 lại thức dậy, tiếp tục viết. Để không buồn ngủ, tụi mình còn on Facebook cùng nhau, cùng động viên nhau học. Sáng hôm sau vào lớp, mặt đứa nào đứa nấy bơ phờ, mắt thì thâm quầng. Dù vất vả như vậy, nhưng lại vô cùng vui vẻ. Cũng nhờ cùng nhau nỗ lực, năm đó, lớp mình có số học sinh giỏi nhiều nhất trong khối, gần 25 bạn. Còn riêng mình, môn nào cũng trên 9 điểm, chỉ có Toán là 8 điểm. Lần đầu tiên trong những năm học cấp 2, mình được điểm cao đến như vậy, trung bình tất cả các môn mình 9.5, đứng thứ 5 trong lớp, thứ 7 trong khối. Nếu có ai hỏi mình, thời gian có quay ngược trở lại, thì mình có còn muốn học hành kham khổ như vậy không. Câu trả lời của mình là có. Hi vọng, tất cả mọi người, ai ai cũng luôn hạnh phúc. Dù khó khăn có trước mắt, hãy luôn mỉm cười, tốt nhất là nắm tay những người mình coi là bạn bè, cùng nhau vượt qua. Nếu như vậy, khó khăn có là gì đâu nhỉ ? Cố lên...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip