3 。ngoan
‧₊ ᵎᵎ 🍒 ⋅ ˚✮
‧₊ ᵎᵎ 🍒 ⋅ ˚✮
"Tách"
Tiếng mở lon vang lên, trong căn phòng khách trang trí đơn giản, một thanh niên mặc áo ba lỗ đen ngồi duỗi chân trên sô pha, trong tay cầm một lon bia, cơ bắp từng khối rõ ràng, vừa nhìn đã thấy rất có lực.
"Anh sanghyeok, em quét dọn xong rồi, cảm ơn anh nha."
Một thanh niên tóc bạc từ phòng bếp đi ra, xách theo vài túi rác, khi đi ngang qua sô pha không nhịn được quay lại quét mắt một vòng quanh phòng khách, trong lòng tặc lưỡi.
Căn hộ bự như vậy ở trung tâm thành phố... Mịa nó, nhà giàu thật đáng ghét!
"Đại ca, lần sau đoàn hội có hoạt động gì lại mượn nhà anh tiếp được không?" minhyung dán sát vào cười cười, "Anh giúp khoa mình tiết kiệm tiền, em sẽ thương lượng với hội trưởng cộng thêm điểm rèn luyện cho anh."
Thanh niên trên sô pha chẳng thèm quay đầu, một giọng nói trầm ấm từ xoang mũi phát ra, khiến lỗ tai người nghe tê dại: "Ừ."
"Vậy em đi trước đây, tạm biệt anh sanghyeok."
"Cùm cụp."
Cửa đóng lại, trong căn phòng rộng lớn chỉ còn lại mỗi Sanghyeok.
Hắn ngửa đầu, hai ba ngụm giải quyết xong nửa lon bia, hắn thong thả mở điện thoại kiểm tra thông báo Weibo, vừa mở đã bị một loạt dấu chấm đỏ đập vào mắt.
Sanghyeok cũng quen rồi, khi hắn đang kiên nhẫn xóa đi từng tin nhắn một thì đột nhiên chú ý tới ảnh đại diện của tin nhắn được gửi tới gần nhất.
Một chú chim tròn vo, hơi nghiêng đầu, trông vô cùng ngoan ngoãn.
Đầu ngòn tay dừng lại ở chú chim kia một chút, Sanghyeok quyết định click mở hộp thoại, vừa mở đã bị một hình ảnh ướt át choáng hết màn hình.
Trong ánh sáng tù mù, giữa hai chiếc đùi nõn nà mum múp thịt là một chiếc quần lót ren trắng tinh tươm và một bé lồn đẫm nước sáng lấp lánh ẩn hiện dưới lớp ren.
Sanghyeok mặt không biểu cảm cầm lon bia uống cạn, sau đó cầm điện thoại lên gõ chữ.
" Tự mình chơi? Lồn non như vậy, chưa từng bị đụ đúng không? "
Đến khi Wangho ý thức được bản thân vừa làm cái gì, cảm giác hoảng loạn không ngừng bành trướng trong lòng cậu.
Sao cậu lại, lại có thể tùy tiện gửi ảnh chụp bộ phận riêng tư cho người xa lạ...
Đã quá thời hạn thu hồi tin nhắn, Wangho ôm điện thoại ngồi ngốc, hoảng hốt an ủi bản thân, không sao cả, mỗi ngày LSH chắc chắn sẽ nhận được cả đống tin nhắn như vậy, tin nhắn của cậu cũng sẽ bị hắn phớt lờ, không sao cả.
Nhưng... nếu anh ấy nhìn thấy? Anh ấy sẽ phản ứng như thế nào...
Trong khi Wangho còn đang miên man suy nghĩ, điện thoại cậu đột nhiên rung lên, Wangho cúi đầu nhìn, hai mắt vì kinh ngạc mà trợn tròn.
.... Vậy mà, được trả lời?
Wangho đứng hình.
Câu chữ trần trụi khiến cậu sợ hãi vội vã rời khỏi Weibo, vứt điện thoại sang một bên, đến khi chạy vào phòng tắm cậu mới phát hiện ra mặt cậu còn đỏ hơn cả khi nghe audio của LSH.
Không, cứ mặc kệ đi... Coi như chưa có chuyện gì xảy ra là được.
Wangho thật sự không biết đáp lại thế nào, chỉ có thể biến thành rùa đen rụt cổ tự lừa dối bản thân. Cậu vẫn như thường đến trường, tham gia hoạt động câu lạc bộ, hy vọng đối phương sẽ quên đi tin nhắn kia.
Nhưng mọi chuyện không kết thúc ở đó, vài ngày sau, Wangho lại nhận được tin nhắn nữa, lần này là hai tin nhắn giọng nói.
"Trêu chọc tôi xong rồi chạy?"
"Không dám trả lời, là ảnh mạng?"
Giọng người đàn ông vẫn trầm thấp gợi cảm như mọi khi, mang theo sự quyến rũ đầy mê hoặc, bởi vì không phải do thiết bị ghi âm chuyên nghiệp ghi lại, so với những audio giàu cảm xúc, những lời này lại mang theo vài phần rì rầm chân thật.
Wangho ngẩng người, nhịn không được nghĩ.
Đây là... Nói với cậu?
Đây là nội dung chỉ có mình cậu có thể nghe thấy, không còn ai khác được nghe!
Giọng nói của người đàn ông có sức hấp dẫn quá lớn, khiến mọi lo âu buồn phiền mấy ngày qua của Wangho tan biến hoàn toàn.
Bởi vì thích tấm ảnh này nên mới gửi voice chat cho cậu sao.
Wangho hồi hộp, cắn môi gõ chữ.
" Không phải ảnh mạng. "
Nghĩ nghĩ, Wangho hít một hơi sâu, đỏ mặt cởi quần dài, hai cẳng chân thon dài co lại thành hình chữ M, quần lót thuần trắng bao bọc lấy bộ phận sinh dục bí ẩn, một tay cậu cầm điện thoại, một tay vạch mép quần, để lộ hai môi lồn phình phình, chụp một tấm ảnh.
" Anh xem, tôi không có lừa anh, không phải ảnh mạng. "
Vậy nên, có thể tiếp tục cùng cậu trò chuyện không?
'Bụp'
Bình nước khoáng bị bóp dẹp, Sanghyeok chẳng thèm để ý quăng nó vào thùng rác gần giường, hai mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại.
Cuối cùng cũng trả lời.
Sanghyeok ấn vào tấm ảnh vừa nhận được, phóng to, cẩn thận xem xét từng chi tiết một.
Trắng thật, bên phải còn có một nốt ruồi be bé.
"Mẹ kiếp." Thanh niên thầm chửi một tiếng, cảm giác ngứa ngáy từ cổ họng đột nhiên truyền ra.
Hắn dựa lưng vào đầu giường, không chớp mắt nhìn chằm chằm lồn non hồng hào, kéo khóa quần, thả con cặc không phải dạng vừa của bản thân ra.
Lòng bàn tay dày rộng bao lấy thân cặc, vuốt ve lên xuống, mu bàn tay nổi đầy gân, đầy vẻ nam tính. Bình thường Sanghyeok nhận được không ít tin nhắn có nội dung chào mời gợi cảm, có người gửi tin nhắn âm thanh xin được hắn chịch, có người gửi video tự thủ dâm, nhưng không một cái trong đó có thể gợi nên cảm giác của hắn, hắn thậm chí còn lười xem.
Nhưng hai tấm ảnh này lại là một chuyện khác, thậm chí dễ như trở bàn tay gợi lên dục vọng sâu trong lòng hắn.
Nói chung là, Sanghyeok cảm thấy em rất ngoan.
Chú chim béo nghiêng đầu trông thật ngoan, lồn múp bị vải ren bao bọc trông cũng ngoan, quần lót trắng cũng ngoan nốt, ngay cả đầu ngón tay hồng hồng câu lấy mép quần cũng ngoan muốn xỉu.
Sanghyeok xưa giờ chỉ thích mỗi một thứ, ngoan.
Thậm chí hắn còn có thể tưởng tượng ra cảnh đối phương ngoan ngoãn mặc váy hai dây màu trắng, bị hắn bế trên tay hôn môi, hắn vừa nút lưỡi em vừa lần tay vào váy trêu trọc bé lồn.
"Ha..."
Tốc độ sục cặc càng lúc càng nhanh, gậy thịt phủ đầy gân xù xì trông vô cùng dữ tợn, Sanghyeok nhìn chằm chằm tấm ảnh, hai mắt như bốc lửa, động tác lên xuống càng lúc càng nhanh, cổ họng không ngừng hừ hừ thở dốc.
Khi sắp bắn tinh, Sanghyeok cầm điện thoại ra xa một chút, nhưng tinh dịch đậm đặc tích góp đã lâu vẫn bắn tung tóe không ít lên màn hình. Hắn không thể bình tĩnh mà thở, nhìn lồn non trắng hồng bị dính tinh dịch của bản thân, hắn không nhịn được dùng tay bôi trét ra khắp nơi, cứ như đã thật sự lưu lại tinh dịch trên lồn nhỏ xinh xắn.
Sau khi Sanghyeok dọn dẹp xong xuôi, hắn lại nhận được điện thoại của thằng nhóc minhyung, đầu dây bên kia vô cùng ồn ào, tiếng rock 'n roll ầm ĩ hòa với tiếng người nói chuyện.
Minhyung gào lên nói: "Anh sanghyeok! Bọn em đang chơi ở quán bar gần nhà anh, anh muốn qua chơi chung không?"
Sanghyeok lạnh lùng nói: "Không đi."
"Anh tới đi, ở nhà làm gì? Đừng nói định đi ngủ nha? Bây giờ còn sớm mà, đời sống về đêm mới vừa bắt đầu thôi!"
Thanh niên bị tiếng ồn ào làm cho đau đầu, đưa điện thoại ra xa nói: "Còn việc gì nữa không? Tao cúp máy đây."
"Ai da! Lạnh lùng quá vậy!" Minhyung chưa định bỏ cuộc, "Không tới thiệt hả? Hôm nay ở đây có nhiều hot girl lắm! Em nói nè anh sanghyeok, từ năm nhất đến giờ có không biết bao nhiêu người theo đuổi anh? Hai năm qua cũng chẳng thấy anh yêu đương gì, đừng nói với em là anh bị lãnh đạm nha?"
Lãnh đạm?
Sanghyeok cười nhạo một tiếng, lấy một viên kẹo bạc hà bỏ vào miệng, hung hăng cắn mạnh.
Bây giờ tao muốn đè em ấy ra đụ đến điên rồi đây.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip