𝓕𝓸𝓻𝓽𝔂 𝓯𝓲𝓿𝓮

Hôm nay là sinh nhật của cậu cũng có thể sẽ là ngày hạnh phúc nhất của cả hai. Họ đều chuẩn bị một bất ngờ cho đối phương. Sinh nhật cậu rơi vào thứ 2 đầu tuần nên sẽ tổ chức sinh nhật cho cậu ở nhà hàng

Lúc đầu anh muốn ở nhà cho nó ấm cúng nhưng cậu nhất quyết đòi ra nhà hàng. Anh thấy vậy liền gật đầu đồng ý vì là sinh nhật của cậu mà, muốn gì chẳng được

" Trời ơi sang trọng quá ha? " - Quang Trung ngắm nghía nhà hàng mà khen ngợi

" Em bao luôn nhà hàng hả Hiếu? " - Tuấn Tài không thấy ai liền thắc mắc

" Vâng " - cậu liền gật đầu

" Ủa mà thắng Tút đâu, sao chưa thấy nó vậy? " - Dương Lâm thắc mắc vì đã đến giờ rồi mà chưa thấy anh đâu

" Con không biết, lúc nãy ảnh kêu là đi vệ sinh một lát " - cậu cũng bắt đầu đảo mắt tìm anh

Bỗng tất cả đèn trong nhà hàng tắt lại chỉ còn nghe thấy tiếng hết của mọi người do bị dọa sợ. Chỉ có duy nhất một chút ánh sáng từ những nhọn nến được cắm trên bánh kem của cậu

" Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday, happy birthday, happy birthday to you " - anh vừa cầm trên tay chiếc bánh kem vừa hát sinh nhật cậu

" Chúc mừng sinh nhật bé Hiếu, chúc bé Hiếu tuổi mới có nhiều sức khỏe và mong những điều may mắn nhất sẽ đến với em. Hãy làm tất cả những gì em muốn vì sẽ luôn có mọi người ở đây ủng hộ em. Happy birthday to you my love " - anh đưa bánh kem trước mặt cậu để cậu có thể ước

" Happy birthday to you " - thấy cậu ước xong thì mọi người đều hô thật to

" Thật ra thì hôm nay em có một điều ước nho nhỏ mong anh có thể thực hiện giúp em " - cậu vừa nói vừa lấy chiếc bánh kem trên tay anh đưa cho Đăng Dương đang đứng bên cạnh

Điện trong nhà hàng lại được một lần nữa được tắt nhưng khác với lần trước lần này đã có nhưng chiếc đèn led lấp lánh nhìn như những ngôi sao trên bầu trời vậy, tạo một không khí rất là lãng mạn

" Em định sẽ chờ lúc mọi người ăn rồi sẽ giả vờ cúp điện rồi sẽ cho anh xem một đoạn video nho nhỏ nhưng mà giờ em muốn vào việc chính luôn. Em vừa mới ước xong và em mong điều ước đấy sẽ thành hiện thực và chỉ có anh mới thực hiện được điều ước đấy của em thôi " - nói xong cậu lấy từ trong túi ra một hộp nhẫn rồi quỳ xuống trước mặt anh

" Chiếc nhẫn này là anh cùng em đi chọn và mua vào sinh nhật năm ngoái của em. Có lẽ anh đã quên nó rồi nhưng mà ngay từ lúc biết bản thân mình yêu anh, em đã chắc chắn chúng mình sẽ về chung một nhà. Chiếc nhẫn này em giữ đến hôn nay là tròn một năm rồi, anh giúp em giữ một chiếc được không? " - cậu rất mong chờ cậu trả lời từ anh

" Anh đồng ý " - đôi mắt anh đỏ hoe, đúng anh đang khóc, khóc những giọt nước mắt của hạnh phúc

" Cảm ơn anh đã tin tưởng em " - nói rồi cậu hạnh phúc đeo chiếc nhẫn vào tay anh và anh cũng đeo lại cho cậu

" Húuuuuuu " - mọi người liền vỗ tay chúc mừng

" Sớm sinh quý tử nha " - Thành An và Đức Duy cùng gửi một lời chúc đến 2 người

" Anh có một món quà muốn tặng em " - nói rồi anh lấy túi một cái hộp nhỏ nhưng mà lại dài

" Em xin " - cậu định cầm lấy nhưng lại lắc đầu không cho

" Em thử đoán xem bên trong là gì ? Em chỉ có 3 cơ hội " - anh muốn cậu đoán đã mặc dù biết chắc chắn cậu sẽ không đoán được

" Apple Watch " - nhìn vô cái hộp thì cậu đoán nó là một cái gì đó dài dài

" Em còn 2 cơ hội " - vừa nói anh vừa giờ 2 ngón tay lên

" Apple Pencil " - ngay lập tức cậu thấy anh bỏ một nhón tay xuống

" Vòng tay sao? " - cậu cũng háo hức với món quà này lắm rồi

" Uhm..... Sai rùiiii " - anh tỏ vẻ suy nghĩ rồi lắc đầu

" Vậy là cái gì? " - cậu cưng chiều nhìn anh

" Thôi em mở ra tự xem đi " - anh đưa hộp quà cho cậu

Cậu từ từ mở món quà ra thì thấy trong đấy có một cái que nào đó và một bức hình chẳng nhìn rõ được gì. Cậu khó hiểu quay sang nhìn anh đang cười tươi như hoa

" Anh Atus bị covid à? " - Đăng Dương đứng cảnh nên cũng hóng hớt nhìn vào món quà

" Ui 2 vách dõ dàng này " - Thành An cũng hóng hớt không kèm

" Anh bị làm sao à ?" - cậu từ hoang mang chuyển sang hoảng hốt

" Trời ơi 3 cái thằng này đần này " - Dương Lâm nhìn thằng con mình mà lắc đầu

" Trời ơi!!! Em lên chức bố rồi đó Híu ơiii " - anh bất lực nhìn người chồng tương lai ngốc nghếch của mình

" Bố?? Bố hả? " - cậu hoang mang nhìn anh rồi lại nhìn bố mình

" Mày lên chức bố rồi đó Hiếu ơiii, Tút nó có thai rồi " - Kiều Minh Tuấn nói thẳng ra luôn cho thằng con khờ khạo của mình

" T..thật á?? " - cậu như đang không tin vào những gì mình vừa nghe thấy

Cậu như vỡ òa trong hạnh phúc khi nhận được cái gật đầu chắc nịch của anh. Cậu vui vẻ ôm lấy anh xoay vòng vòng. Mọi người xung quanh thì vỗ tay chúc mừng

" Tút con mang thai đôi à ? " - mẹ anh nhìn vào tấm ảnh mà cậu cho là ' chẳng nhìn rõ được gì '

" Ơ bố mẹ? Sao bố mẹ lại ở đây? Bố mẹ vào bao giờ không bảo con ra đón? " - giờ anh mới để ý đến việc bố mẹ mình ở đây

" Em đón bố mẹ ra đấy, em muốn bố mẹ và người thân đều chứng kiến em cầu hôn anh " - cậu vừa nói vừa đặt tay anh lên cái bụng anh xoa xoa

" Em không ra nhìn con à? " - anh thấy cậu bỏ qua tấm ảnh siêu âm thì liền nhắc nhở

Cậu nghe vậy mới nhớ ra tấm hình kia liền đi ra chăm chú quan sát, dù nhìn như nào cậu cũng không hiểu được. Thấy vậy mẹ anh liền từ chỉ cho cậu theo kinh nghiệm của mình

" 2 á?? " - cậu nghe mẹ anh bảo anh mang thai đôi làm cậu lại một lần nữa bất ngờ

" Đúng rồi 2 đó, một phát 2 đứa luôn đó Trần Minh Hiếu " - anh không biết cậu sẽ làm bố hay làm anh của tụi nhỏ nữa đây

" Aaaaaaaaaaa " - cậu lao đến ôm anh rồi xoay vòng vòng

" Thả nó xuống Hiếu ơi, Tút nó đang mang thai mà " - Dương Lâm bước đến đánh bôm bốp vào người cậu mấy phát, nhìn thằng con mình từ nãy giờ cứ lúc thì ngơ lúc thì cười trước mặt bố mẹ vợ này có bực không

" Cảm ơn anh, năm ngoái sinh nhật em là một thiên thần năm nay hẳn 2 thiên thần luôn anh ạ " - đôi mắt cậu long lanh như sắp khóc đến nơi rồi

" Em cũng chính là món quà tuyệt nhất mà ôm trời ban tặng cho anh " - nói sau anh kéo cổ áo cậu vào một nụ hơn nhẹ nhàng đầy tình cảm

" Áaa " - mọi người xung quanh lại một lần nữa hò hét

Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất của cả hai, chắc chắn đây sẽ không phải là ngày hạnh phúc nhất vì tương lai họ còn rất nhiều ngày hạnh phúc hơn thế nữa. Cảm giác mà hạnh phúc ngày hôm nay mang lại sẽ mãi mãi ở trong tim họ
----------------
C

ậu truyện mini trong bữa tiệc


" Ủa lúc nãy anh Hiếu nói cho xem video mà video gì vậy? " - Đức Duy từ nãy giờ không thấy chiếc video thì liền thắc mắc

" Không cho xem nữa, tí về chỉ cho anh Tút xem thôi " - cậu nghĩ lại rồi, của cậu không cho ai xem cả

" Gớm có mỗi cái video mà làm gì căng " - Quang Trung cũng háo hức lắm mà không được xem liền tỏ thái độ

" Video gì đấy? " - anh nói nhỏ vào rrai cậu

" Video hôm anh say rồi anh đòi em cầu hôn anh, em định cho mọi người xem trước rồi để anh không thể từ chối em được " - cậu cũng quay ra nói nhỏ vào tai anh

" L..làm gì có chuyện đó " - anh ngại ngùng nhìn cậu

" Thế để em cho cùng mọi người xem nha? " - cậu thấy anh ngại thì liền bắt đầu trêu

" Hong được cho ai xem " - anh thẹn quá hóa giận liền quay sang lườm gương mặt đang cười cười kia

" Được rồi, hong cho ai xem cả, em giữ em làm của riêng " - anh trong video dẽ thương vậy cậu cũng không nỡ cho ai nhìn thấy

" Em cứ liệu hồn với tuiii " - anh liếc cậu một cái rồi chạy ra cho mọi người tán chuyện

Cậu nhìn anh mà mỉm cười, từ hồi cậu không cho anh xưng em tôi mỗi khi tức giận thì anh lại chuyển sang xưng hô em tui. Anh xưng hô cũng không thường xuyên, mà mỗi lần như thế thì sẽ kéo dài chữ i nghe cũng cute nên thôi cậu bỏ qua cho anh

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip