𝓣𝓱𝓻𝓮𝓮

Bùi Anh Tú không hiểu và cũng không biết tại sao chuyện cũ của mình và anh Sinh bị bọn học sinh trong trường biết gần hết. Anh thì chẳng sao anh chỉ lo cho thằng bạn thân của mình thôi

" Tú ơi Tú, Tút đến thăm Tú nè " - vừa vào lớp thanh nhạc của Anh Tú anh vừa nói

" Em chào thầy " - Minh Hiếu đang chờ thầy Anh Tú đi tìm cái gì ý trong phòng riêng của mình

Sao dạo này anh đi đâu anh cũng gặp thằng nhóc này vậy? Mà có vẻ nó cũng không hỗn láo gì , lần nào gặp anh cũng em chào thầy

" Chào em, thầy Tú đâu? " - anh cũng không keo kiệt gì mà nở một nụ cười đẹp như hoa của mình cho thằng bé

" Thầy Tú vào phòng riêng của thấy lấy gì đó ý " - Minh Hiếu không hề hay biết rằng tai của cậu đã đỏ lên

" À thế à " - anh gật gù như đã hiểu rồi ngồi xuống bàn dành cho học sinh chờ thằng bạn

Không gian cứ thế rơi vào im lặng cho đến khi Nguyễn Anh Tú bước ra từ phòng riêng của mình

" Thầy không tìm được cuốn đó, để thầy tìm ở nhà thầy x... " - lời nói của Anh Tú dừng lại khi nhìn thấy anh

Cả anh và Anh Tú cứ 4 mắt nhìn nhau như vậy, thấy vậy cậu xin phép về lớp rồi cúi chào 2 người thầy rồi ra khỏi phòng. Cứ nhìn nhau như thế cũng không phải một cách giải quyết nên Bùi Anh Tú đằng mở lời trước

" gặp lại tao xúc động quá không nói lên lời à? " - anh liền bước đến đứng trước mặt bạn mình

" M....mày.... " - Nguyễn Anh Tú không biết nói gì hết, chỉ biết ôm người đối diện thôi

" Nhớ tao đến thế sao? " - anh cũng ôm lại người bạn lâu năm của mình

" Tao tưởng..... tưởng mày không muốn gặp tao chữ " - Anh Tú nghe tin anh về Việt Nam được 1 tuần rồi

" Tao bận chữ có phải không muốn gặp mày đâu " - cái này là sự thật, nếu không phải anh Xái thì anh đã vui vẻ đi gặp người bạn này lâu rồi

" Mày...mày có...ghét tao không? " - Anh Tú rất sợ nghe câu trả lời từ người bạn của mình

" Phụt hâhhaa " - anh đang ôm Anh Tú thì cũng đẩy ra để ôm bụng cười, anh vừa ôm bụng vừa nói " Mày bị ngáo à? Mắc mớ gì tao phải ghét mày? "

" Chuyện đó... " - chuyện năm đó Anh Tú cũng không biết chỉ đến khi Bùi Anh Tú đi rồi anh mới biết

" Chuyện gì?? À chuyện đó á? Tao không quan tâm " - anh tỏ vẻ không liên quan gì đến mình cả

" Thật ra năm đó, tao không hề biết mày cũng... " - Anh Tú chưa nói xong đã bị lời nói của anh chặn lại

" Dừng!! Quá khứ đáng xấu hổ đó không nên nhắc lại! " - anh vội lên tiếng bịt miệng người kia lại

Hơn 5 năm vừa qua cũng là một khoảng thời gian dài để anh bình tĩnh lại. Anh chưa hề chắc Nguyễn Anh Tú về chuyện năm đó vì tình cảm là thứ không thể ép buộc

Anh cũng biết nhưng năm qua vì cảm thấy tội lỗi với anh nên Anh Tú không hề đồng ý lời tỏ tình của Trường Sinh. Cả người bạn và người anh này của anh xứng đáng được hạnh phúc và anh cũng vậy

" Nhưng mà.... " - Anh Tú định nói gì rồi lại thôi

" Chuyện năm đó tao không trách mày và cũng chưa từng trách mày nên mày đừng có tự trách bản thân mình như thế! " - đã đến lúc lên làm rõ mọi chuyện rồi

" Vậy sao giờ mày mới chịu về? Sao không chịu liên lạc với tao?" - Anh Tú hỏi với một gương mặt cực kì ấm ức

" Tú không tưởng tượng được Tút nhiều công việc như nào đâu " - vừa nói anh vừa mếu máo như là đang mách lẻo

" Ôi trời ơi,thương quá " - Anh Tú từ trước đến giờ vẫn luôn chịu thua trước sự đáng yêu của Bùi Anh Tú

" Tút định về nghỉ hưu rồi mà ông Xái bắt Tút đi làm "

" Thôi thôi Tú thương Tút "

Vì cả 2 không có tiết vào buổi sáng nên cả 2 ngồi buôn đến trưa. Cả 2 cũng chẳng nhận ra thời gian trôi qua như nào cho đến khi Nguyễn Trường Sinh bước vào định rủ Anh Tú đi ăn

" Ô Anh Tú cũng ở đây à? Đi ăn luôn một thể không? " - Trường Sinh gặp anh từ hôm qua trong phòng của Tuấn Tài rồi

" Không ăn thì chết đòi à " - anh lại bắt đầu trả treo với người anh này

" Sao cứ gắt tao là cái mỏ mày giật giật vậy tú? " - câu hỏi này Trường Sinh hỏi không biết bao lần rồi

" Tui thích / bạn tui thích " - anh và Anh Tú không hẹn mà nói cùng một lúc

" Hahhaahhaa " - rồi 2 đứa lại nhìn nhau cười phá lên

Cuối cùng thì cũng chịu kéo nhau xuống cantin ăn cơm với những giáo viên khác. Có mỗi Tuần Tài, Trường Sinh và Anh Tú là bạn cũ của anh thôi còn đâu hết anh chẳng quen ai cả

Thấy 3 nhân vật hôm nay vừa mới được réo tên trong vụ drama đang đi với nhau thì ai cũng bất ngờ ngoài Tuần Tài

" Ủa sao tưởng nghỉ chơi với nhau rồi " - cô giám thị Nguyễn Đức Phúc hỏi nhỏ vào tai Anh Tú

" Đứa nào đồn vậy? Để tao vả vào mồm cho nó phát " - Anh Tú nghe thấy vậy thì bắt đầu xù lông

" Anh Xái ơi, anh ăn từ từ thôi, nghẹn bây giờ " - sau câu nói của Nguyễn Tuấn Kiệt thì mọi sự chú ý liền đổ dồn vào Tuấn Tài

" Anh ưm....phải anh nhanh để đi xem bé nó đá bóng " - Tuấn Tài cố nuốt hết miếng vừa rồi, rồi lại cho thêm miếng cơm nữa vào mồm

" Bé nào vậy? " - máu hóng chuyện của bác sĩ Lê Trung Thành lại nổi lên

" Còn ai ngoài Đặng Thành An lớp tui được nữa " - vừa nói Trường Sinh vừa liếc Tuấn Tài

" Ủa năm nay anh Sinh nhận lớp 10 mà phải không? " - Đức Phúc bắt đầu nhớ lại danh sách lớp của năm nay

" Vãi anh Xái trâu già gặm cỏ non hả? " - Trung Thành nghe Đức Phúc nói vậy liền bất ngờ hét toáng lên

" Mày bé cái mồm lại dùm anh với Rik ơi " - y tá Phạm Anh Duy ngồi bên cạnh liền phải bịt tai

" Ủa mà 2 đứa chúng mày không đi xem lớp chúng mày đá à " - vừa nói Tuấn Tài vừa nhìn anh với Trường Sinh

" Đâu có rảnh " - anh vừa nói vừa cho miếng cơm vào mồm

" Em tưởng anh Rik với anh Duy phải ở đó chữ, nhỡ đâu bọn trẻ xảy ra chuyện gì thì sao? " - thầy dạy toán Trần Phong Hào lên tiếng

" Có ai bị thương đâu toàn Trần Đăng Dương 12a1 xuống phòng y tế bọn em chữ có ai đâu " - vừa nói Trung Thành vừa nháy mắt với Anh Duy

" Trẻ con thời nay thích chơi đồ cổ nhỉ " - vừa nói Tuấn Kiệt vừa nhìn mọi người rồi cười

" Toàn bọn lớp chuyên thích chơi đồ cổ " - Nguyễn Anh Tú thấy vậy cũng hùa theo

" Lớp tui có một đứa thôi, lớp thầy Tú mới nhiều này hẳn 2 đứa lận " - anh đang mải anh nghe thấy tên mình thì liền ngẩn đầu lên

" Hả?? Làm sao? " - từ nãy giờ mải ăn có nghe thấy gì đâu

" Lớp anh còn Nguyễn Thái Sơn thích chơi đồ cổ nữa " - Đức Phúc vừa nói vừa nhìn Phong Hào

" Ê có khi lớp anh sắp có thêm đứa nữa ý, nhìn anh đẹp như này mà " - vừa nói Trung Thành vừa nhìn anh với ánh mắt phát sáng

" Tha cho anh mày đi " - Bùi Anh Tú phải mấy vài phút để load hết thông tin vừa rồi

" Ui chết, mải buôn với chúng mày mà tao muộn 15 phút rồi này " - vừa nói Tuấn Tài vừa vội vàng đứng dạy

" Đi đi anh, để tí ăn xong em xuống xem bé cỏ của anh như nào " - vừa nói Trung Thành vừa cho miếng cơm vào mồm

Tuấn Tài chưa kịp đi đâu thì đã nghe thấy tiếng của một học sinh nào đó vừa chạy vừa hoảng hốt gọi tên anh và Trường Sinh

" Thầy Tú, thầy Sinh ơi!!!! Chúng nó đang đánh nhau ngoài kia kìa " - vừa nói Nguyễn Thanh Pháp vừa kéo ông thầy chủ nhiệm của mình đứng dậy

Thấy vậy thì tất cả các thầy liền đứng dậy chạy ra sân đá bóng xem chuyện gì đang xảy ra

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip