8- the hunter
Sau một buổi sáng vất vả né tránh chiếc cam ẩn, Dunk cùng Ciize dành hầu hết thời giờ cho những hoạt động bên ngoài. Cậu cùng cô bạn thân tham quan và trải nghiệm ăn uống qua những món ăn đường phố nổi tiếng ở khu chợ.
"Vui thật Ciize à!"
"Lâu lắm rồi đấy..."
"Hả, cái gì lâu ?"_Cậu cứ như một đứa trẻ lanh lợi đang hài lòng tận hưởng món bánh ủ kem.
"Lâu rồi...tớ mới trông thấy cậu mỉm cười"
Bỗng nhiên tim cậu hẫng đi một nhịp. Có lẽ chính thời gian và những chuyện tăm tối trên trường học đã khiến con người cậu trai như dần hình thành một vỏ bọc vững chãi. Thời điểm mà cậu thật sự nhận ra mình đã không còn mang vẻ ngây ngô, lạc quan như những ngày đầu vào trường có vẻ cách đây một khoảng thời gian khá xa rồi. Hiện tại bây giờ, Dunk chỉ đơn giản là nhìn nhận thậm chí là hoàn toàn chú trọng vào cảm xúc của người khác nhưng đối với bản thân thì chẳng quá trau chuốt quá nhiều.
"Cậu cười nhiều hơn nhé Dunk!"
"Tớ xin lỗi. Tớ giấu giếm cậu quá nhiều điều rồi, tớ không muốn những điều tớ nói ra khiến cậu phải lo lắng. Ciize à..."_Dunk hết lòng xoa dịu cô bạn của mình, dù cho rằng Ciize sẽ không tin vào những lời ấy.
"T-tớ mong là vậy..."
Chỉ là một cuộc trò chuyện ngẫu hứng nhưng đủ khiến cả hai trải lòng cùng nhau nhiều hơn. "Tình bạn" đối với bất kì ai cũng là một món quà tinh thần nhưng đối với Dunk hay Ciize "tình bạn" chắc chắn sẽ là một chỗ dựa vững chắc, một vòng tay kiên cường và một mảnh ghép của hai nửa trái tim ấy thế được gọi là một "tình bạn" đối với họ.
__________
Sau khoảng thời gian vui đùa bên nhau, cảm giác tiêu cực từng có của Dunk như dần vơi đi chút ít. Cậu cùng Ciize trở về chung cư nhưng đến khi quay lại phòng họ lại ngớ người khi nhìn thấy cửa chính đóng hờ lơ lửng.
"H-hình như có trộm? Không phải! Đây là chung cư mà!"
"Bình tĩnh nào Ciize, để tớ xem nhé, cậu đứng sau bình tĩnh đã nào!"
Dunk kéo vai Ciize về sau, cô bạn lo lắng đến cùng cực, không phải đây là kẻ có liên quan đến chiếc camera ẩn sao? Không phải chứ?
Dunk chầm chậm tiến vào phòng, cẩn trọng xem xét sơ qua một lượt, cậu men theo lối cửa hé mở mà kiểm tra kĩ lưỡng.
"Sao rồi Dunk?"_ Tiếng nói của Ciize ùa vang từ bên ngoài.
"Có vẻ như...một ai đó nhầm lẫn số phòng thôi..."
"Tớ mong là vậy nhưng người ấy làm thế nào để có được chìa khoá vào phòng chứ?"
"..."
"Cứ vào phòng trước đã..."
Cú sốc này tuy khá khó hiểu nhưng cũng không tài nào có thể can thiệp. Chiếc camera theo dõi dãy hành lang gần như đang tạm thời có chút trục trặc và còn trong phòng thì không ai lại đi lắp đặt camera để quan sát cả. Manh mối để tìm ra kẻ đột nhập vào phòng quy về con số 0.
/Ting!/
Ngay lúc cao độ cảnh giác, Ciize đã đi vào phòng để tắm rửa trước cậu. Dunk ngồi trên ghế tre chần chừ mà kiểm tra tin nhắn vừa đến.
/!Tin nhắn mới đến từ tài khoản "JA.01"/
/"Đã gửi 1 ảnh"/
Nhấp vào hình ảnh mà người bên đầu máy kia gửi đến khiến cậu vô cùng bàng hoàng. Không thể biết được hắn ta dùng cách thức hay phương tiện gì để chụp lấy bức ảnh này. Đây...quả nhiên là cậu, đây chính xác là ảnh chụp giữa cậu và Ciize ở vài phút trước đó, trong bức hình diễn tả bọn họ đang cố gắng tìm kiếm thông tin từ cánh cửa bị mở khoá.
"S-sao có thể?"
"Rõ ràng camera giấu kín không tồn tại ở đây mà!"
Dunk ý thức được đây quả nhiên là một sự việc vô cùng nghiêm trọng, cậu và bạn mình đang bị theo dõi một cách trực tiếp sao?
Bước khỏi phòng tắm, Ciize trông thấy bạn mình đột nhiên lại lo sợ không như một nỗi lo lắng mà chính xác là sợ, sợ hãi đến cùng cực.
"Dunk. Cậu sao vậy? Khó chịu ở đâu hả?"_Cô nàng thăm hỏi bạn mình nhưng có lẽ nỗi sợ ấy đến với cậu bạn từ một thứ gì đó rất khủng khiếp.
Cô bạn lay người cậu trai, cậu nhìn chăm chăm vào người bạn trước mặt như muốn thể hiện sự quan tâm mãnh liệt.
"Ciize. Cậu phải thật bình tĩnh. Tớ và cậu...đang thật sự bị rơi vào vòng xoáy nguy hiểm!"
Cậu dúi vào tay cô bạn chiếc điện thoại hiện lên tấm ảnh khi nãy mà Jaycee vừa gửi đến. Ciize thinh lặng ngỡ ngàng sững người vài giây, cả hai đều im bặt, họ không phải đang đóng phim kinh dị nhưng đứng trước tình huống này có vẻ còn đau đầu hơn những cú giật gân trên màn ảnh.
"Ciize à! Bình tĩnh đã..."_ Dunk luôn miệng bảo ban cô bạn, cậu xoa vào vai người ngồi bên khi trông thấy mặt mày cô ấy bỗng biến sắc sợ hãi.
Ngày hôm nay quả thực chưa kết thúc, chỉ vỏn vẹn trong một buổi sáng đã có tới hai bức hình gửi đến khiến Dunk và Ciize bất ngờ lo ngại. Hơn thế nữa, bằng một cách nào đó mà Jaycee luôn có thể dõi theo từng hành động của cậu dù cho Dunk có ở bất kì chốn nào. Điều này vô cùng kì lạ đúng chứ?
__________
Sau vài giờ yên tĩnh, Ciize cùng Dunk ngồi lại ở ban công để cùng trò chuyện.
"Trước đó hoàn toàn không xuất hiện việc này...Hoàn toàn không"
"Cậu nói như thế nghĩa là..."
Dường như bọn họ vừa nhận ra một thứ gì đó, đó có thể là lí do cho những bức hình bí ẩn được gửi từ tài khoản trên.
" À à, tớ nghĩ là...có thể người dùng tài khoản đó, hắn ta chỉ nhắm đến cậu mà thôi...nhưng...Dunk à! Dunk!"_ Nói đến đó, Ciize phải thật sự bình tĩnh để đỡ đần cậu.
Dunk chỉ vừa nghe đến đó, đầu cậu đau như búa bổ, đáy mắt tràn ngập vẻ lo âu, sự hốt hoảng in ấn rõ rệt trên vẻ mặt của cậu.
" Thế thì...anh ta muốn gì từ tớ vậy? Tớ..."
Ciize biết được cậu bạn đang lâm vào hoàn cảnh nguy khốn, tài khoản người dùng đó không hề đơn giản như họ nghĩ.
" À nè Dunk! Cậu nghĩ thử xem, nếu bây giờ cậu hủy kết bạn với người kia thì hắn ta sẽ không thể gửi đi những hình ảnh ấy cho cậu được nữa. Cứ thử xem sao!"
Dunk gật gù đồng ý thầm nghĩ ngợi về lời khuyên ấy từ bạn mình. Nghe qua một lượt có vẻ khá hữu ích, cậu nghĩ đó cũng là một cách giải quyết khá tốt trong tình thế lúc này.
" Ừm! Tớ sẽ thử xem sao!"
___________
Ngay sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Dunk cùng Ciize ai nấy về lại phòng để chạy deadline cho chủ đề Hoá học. Ciize đảm nhiệm về phần nội dung và Dunk sẽ là người soạn thảo nội dung để thuyết trình trước lớp. Khi dùng điện thoại để ghi chú lại các nội dung quan trọng, Dunk lại tiếp tục nhận được tin nhắn. Phải rồi! Nó lại đến từ "JA.01".
"Gì vậy?"
Cậu mặc dù đã quá quen với mưu đồ của đầu máy bên kia tuy nhiên với những gì anh ta đòi hỏi từ cậu đó vẫn còn là một ẩn số.
Dòng tin gửi đi là một bức ảnh về cậu, hình ảnh mà cậu cùng Ciize ngồi ngoài ban công chỉ cách đây vỏn vẹn vài phút. Vỏn vẹn ngắn gọn là vậy nhưng không một lời nhắn gửi. Thật sự là nhắm đến cậu rồi nhỉ? Nếu nói như thế chẳng lẽ Dunk vô tình bị biến thành một con mồi nằm trong danh sách ghim của tên thợ săn Jaycee! Có đến ông trời cũng không thể che nỗi cú sốc hiện rõ trên khuôn mặt cậu. Dunk cố trấn tĩnh bản thân, cậu cẩn thận chặn người dùng này và sẵn sàng hủy bỏ kết bạn với đối phương.
"Này Dunk xong chưa? Mình sang cho cậu xem qua bài một lượt nhé? Chúng mình cần phải chỉnh sửa lại..."_ Ciize nghe thấy tiếng giấy tờ sột soạt gần như im bặt, cô bạn nói vang sang phòng bên cố ý cho Dunk nghe thấy mà nhận lời.
"Ơ- ờ, cậu qua đi, nhanh nhé!"
Nghe thế có phải cậu ấy đang gặp điều gì đó thật kinh khủng phải chứ, Ciize bên phòng cầm máy tính nhưng lòng đã cảm nhận được điềm xấu với bạn mình.
___________
"Ui! Đến thế cơ à? Tớ nghĩ chúng ta nên rời khỏi đây đó!"
"Không! Cậu hãy ở lại đây đi nhé! Tớ sẽ dọn đi, khoảng tầm xế chiều tớ sẽ về lại kí túc xá..."
"K- không được đâu Dunk! Cậu sẽ lại bị hành hạ, đánh đập đó!"
Dù cho Ciize hết lòng ra sức nài nỉ, can ngăn Dunk quay về kí túc xá nơi có tên Joong hung hăng đang đợi sẵn để tra tấn cậu nhưng Dunk vẫn nhất quyết quay về. Dunk thầm nghĩ, nếu người dùng ấy thật sự muốn nhắm đến cậu thì chính cậu phải là người rời khỏi đây, cậu là người bị "ghim" không thể để Ciize rơi vào tình thế éo le này được, cô ấy hoàn toàn vô tội và vì thế cho dù cậu có gây nên bất kì rắc rối nào, Dunk vẫn một mực không đành lòng để bạn mình dính vào rắc rối.
"Dunk! Suy nghĩ lại đi! Một mình cậu..."
" Không sao đâu! Chỉ cần tớ đi khỏi đây cậu sẽ được an toàn. Tin tớ nhé Ciize!"
Lựa lời khuyên bảo đến nước này, cô ấy còn không biết nên nói gì thêm để thuyết phục cậu, xót lòng cho bạn mình cô ấy chỉ biết "ừm, ừ" cho qua vậy. Rồi Dunk sẽ cảm thấy thế nào khi lại phải quay về với chính nỗi đớn đau đó...
__________
"Không biết nữa? Về lại căn phòng 307 hay ở tại chung cư sẽ an toàn hơn đây?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip