54
Thời của Beomgyu đến rồi. Cơ hội ngay trước mắt, ngay bây giờ.
Việc anh cần làm ngay lúc này là xoay đầu lại và hôn cậu. Và rồi nhiệm vụ hoàn thành.
Vậy mà anh chẳng nhúc nhích lấy một chút.
Thay vào đó, anh phân tán sự chú ý của bản thân bằng cách kể lể cho Taehyun về những câu chuyện lặt vặt. Người nhỏ hơn mở to đôi mắt long lanh ấy, chăm chú lắng nghe lời Beomgyu và có vẻ cậu hứng thú với bất kì điều gì mà Beomgyu nói.
Beomgyu không chắc là do anh rất muốn hôn cậu mà nhìn nhầm hay sao đó nhưng mà anh có thể thề với Chúa là Taehyun thường xuyên nhìn vào môi anh. Điều đó giống như càng đổ thêm dầu vào lửa vậy và giờ mong muốn hôn cậu của anh trỗi dậy ngày càng mãnh liệt đến nỗi không kiểm soát được.
Beomgyu nghĩ rằng chắc cậu chỉ muốn nhìn xem anh sẽ làm được gì thôi.
Đó là anh nghĩ vậy.
"Kể từ chuyện đó, Soobin không nói chuyện với anh cả một tuần", Beomgyu nói một cách giận dỗi. Taehyun vẫn giữ im lặng, nhìn Beomgyu với cảm xúc mà anh vẫn chẳng tài nào hiểu nổi. Cậu liếc anh, đôi mắt quét đi quét lại khắp khuôn mặt của anh trong khi môi cứ mím lại thành một đường thẳng. Beomgyu chọn cách phớt lờ nó, cảm thấy đứng ngồi không yên. "Ảnh cứ-"
"Hôn em đi."
‘Hả?’
Beomgyu ngây ra, quên luôn cách vận hành não bộ của mình khi nghe lời nói đột ngột của Taehyun. Chúng đến quá nhanh, quá bất ngờ, cắt ngang câu chuyện của Beomgyu và buộc anh phải thật sự làm gì đó trong hoàn cảnh này.
Ngay lập tức, mặt anh nóng bừng lên, lan sang cả hai tai. Những ánh đèn mờ ảo xung quanh chẳng giúp anh che giấu nó mà thậm chí còn làm chúng ngày càng rõ ràng hơn. Beomgyu chắc rằng Taehyun đã thấy phản ứng của anh rồi bởi vì môi cậu đang dần cong lên kìa.
"Sao cơ?", anh hỏi một cách máy móc cùng đôi mắt mở to.
Taehyun không hề cảm thấy bực bội hay tức giận gì. Cậu chỉ đơn giản là nhìn chằm chằm vào anh, đôi mắt như muốn nhìn thấu anh luôn vậy. "Anh nói anh muốn hôn em vậy mà anh chẳng làm gì cả", cậu giải thích, "cho nên, hôn em đi."
'Hôn em đi.'
Beomgyu không biết anh đang có ảo giác hay là crush của anh thật sự mới bảo anh hôn ẻm nữa.
Miệng anh cứ mở ra rồi đóng lại, cố gắng sắp xếp và tìm từ ngữ thích hợp để diễn tả những gì anh đang cảm thấy lúc này. Mà việc gì phải diễn tả chúng cơ chứ? Tất cả những gì anh cần làm bây giờ là hôn cậu chứ không phải là nói gì đó với cậu. Sao anh lại không làm được nhỉ? Tim anh cứ đập liên hồi trong lồng ngực, làm anh bị phân tâm khỏi mớ suy nghĩ hỗn loạn ấy.
Taehyun dường như đã quá chán nản với sự do dự của anh, vô cùng giận dỗi khi mà cậu thấy anh chẳng có chút ý định nào về việc tiến đến gần cậu hơn và làm gì đó. Được rồi, nếu đã thế thì cậu chỉ có thể tự dựa vào chính mình thôi.
Trước khi Beomgyu kịp nói bất kì điều gì, Taehyun đã nhanh chóng tiến đến, thu hẹp khoảng cách giữa hai người và lần đầu tiên đôi môi hai người chạm nhau.
Beomgyu gần như giật nảy người lên vì sốc, tim đập mỗi lúc một nhanh hơn.
Trước khi anh có thể cảm nhận được đôi môi của cậu thì Taehyun đã lui lại, ngượng ngùng trước nụ hôn ấy.
Taehyun nhìn anh với gương mặt ửng đỏ, mắt cứ dõi theo cố gắng đọc những cảm xúc của anh bây giờ.
Chỉ một cái hôn vội cũng đủ để quét sạch những lo sợ và do dự trước đó của Beomgyu, thay vào đó là sự tự tin ngút ngàn. Với sự quyết tâm của mình, anh vươn tay ra phía sau đầu của Taehyun rồi kéo cậu lại gần mình một lần nữa.
Ngay sau đó, anh hôn cậu.
Một nụ hôn thật sự.
Anh cảm nhận được sự mềm mại của đôi môi cậu. Nó thật ngọt ngào, anh vẫn nếm được vị của que kem cậu ăn khi nãy. Anh cảm thấy thật thân thuộc, như được bao trùm bởi chiếc chăn thân quen vậy.
Taehyun lập tức đáp lại anh ngay khi môi họ chạm nhau, sự say mê của cậu thể hiện rằng cậu muốn điều này xảy ra nhiều như Beomgyu vậy. Ý nghĩ ấy khiến tim anh đập nhanh hơn rất nhiều và bỏ lại những suy nghĩ rối rắm khác.
Nó thật dễ chịu và đặc biệt hơn, nó còn làm dịu những lo âu của Beomgyu, càng khẳng định rằng anh đã chờ điều này từ rất lâu rồi. Cảm giác được ở gần Taehyun thế này làm cho gánh nặng trên đôi vai anh như nhẹ đi, tâm trí dường như trôi dạt đến chín tầng mây. Anh khao khát muốn được nhiều hơn, anh vòng tay qua eo cậu và kéo cậu lại gần hơn.
Anh nhận ra Taehyun đang cười qua nụ hôn này, đặt tay cậu lên đôi má anh. Cả hai tách ra một chút để thở, tựa như một khoảng nghỉ nhỏ để có thể tiếp tục đắm chìm sâu hơn nữa, tìm thấy sự thỏa mãn khi gần nhau như vậy.
Sau một vài nụ hôn nhỏ khác, Taehyun lùi lại một chút khiến cho Beomgyu phải rướn người về phía trước để đuổi theo đôi môi ấy. Người nhỏ hơn bật cười vì hành động của anh, những ngón tay xoa nhẹ làm rối tung đám tóc ở sau gáy Beomgyu.
"Sao em lại cười?", Beomgyu bĩu môi, chạm trán của anh lên người đối diện.
"Em đã chờ anh hôn em cả ngày hôm nay vì anh nói anh muốn vậy", Taehyun giải thích, nhìn anh với ánh mắt đầy ôn nhu. "Thậm chí có lúc em đã nghĩ rằng à thì ra anh không thật sự muốn hôn em nhiều đến thế."
Beomgyu cười một cách thích thú, ngón tay vẽ những vòng tròn nhỏ lên eo cậu, "Em nghĩ chẳng đúng gì cả." Anh vươn lên hôn nhẹ vào khóe môi cậu rồi dần dần muốn được nhiều hơn. Anh thật sự yêu thích việc hôn Taehyun và sẽ không có bất kì lời phàn nàn gì về điều này đâu. Ai có thể trách anh chứ ?
Đặc biệt là mỗi khi thấy những phản ứng đáng yêu của Taehyun. "Trời ơi, anh dính người quá đấy", Taehyun khúc khích, má dần ửng hồng.
"Làm cách nào mà anh không như vậy được chứ?", anh trêu chọc, tay áp lên đôi má cậu, "Chàng trai xinh đẹp nhất thế giới đang ở trước mắt anh. Anh còn được hôn chàng trai đấy nữa". Cạn lời luôn, cậu đẩy nhẹ vào vai anh. "Cuộc đời của anh quá là thành công rồi."
"Anh không chỉ dính người mà còn thích làm quá lên nữa", Taehyun nhận định, nhẹ nhàng chơi đùa với những lọn tóc lòa xòa trước mắt anh. "Anh sẽ trở thành một người bạn trai tuyệt vời đấy."
Beomgyu không nói gì cả, chỉ để nụ hôn của anh trở thành câu trả lời. Taehyun hôn đáp lại một cách vội vàng, tay vòng quanh cổ anh.
Lần nào cũng vậy, Beomgyu trở nên lạc lối mỗi lần hai người tiếp xúc, đầu óc quay cuồng với cảm giác như trên thiên đường khi môi anh đặt lên môi cậu. Anh chẳng nhận ra là anh đã quá quen thuộc với việc hôn Taehyun như vậy.
"Ẻm làm được rồi kìa!", tiếng nói của Soobin vang lên phá hỏng bầu không khí quanh họ, tiếp đến là tiếng huýt sáo của Yeonjun, "Ẻm thật sự đã hôn Taehyun!"
Hueningkai theo sau, vỗ tay như thể đang xem một vở kịch vô cùng hoành tráng. Cả ba chạy lại chỗ họ, trêu chọc hai con người đang xấu hổ kia.
"Ngưng la hét đi!", Taehyun đẩy Hueningkai đang vô cùng high ra khỏi người cậu, "Ai đó sẽ gọi cảnh sát đến và bắt cả đám mất."
Soobin phớt lờ cậu, tiếp tục hú hét nhiều hơn, "Anh cứ tưởng anh phải đến chỗ hai đứa và bảo tụi bây hôn nhau", Soobin than vãn. "Beomgyu đúng là lề mề thiệt chớ."
"Em đã định hôn ẻm rồi mà", Beomgyu lầm bầm.
"Em bảo anh hôn em đi, vậy mà anh còn chẳng động đậy lấy một chút", Taehyun phản bác, cố gắng che giấu nụ cười ngốc nghếch và ngại ngùng của cậu.
"Ghê thật đấy, mấy nụ hôn đó", Soobin nhăn mặt.
Yeonjun nhướng mày, "Nếu em thấy vậy thì sau này anh không hôn em nữa đâu."
"Không, khoan đã", Soobin luống cuống, nhanh chóng đi đến chỗ người yêu ảnh, "em chỉ đùa thôi mà."
"Anh đừng hôn ảnh nữa, ảnh không xứng đáng nhận mấy nụ hôn đó", Hueningkai thừa nước đục thả câu và cái giá phải trả cho điều đó là một cú đánh vào vai cậu.
Beomgyu nhìn ba người họ cười đùa, rồi anh nhận ra sự chú ý của anh cứ thế mà chuyển sang người có mái tóc đỏ kia. Taehyun vắt chéo chân, đôi mắt đầy thích thú mà nhìn ba người kia cãi nhau.
Taehyun rất đặc biệt và điều quan trọng nhất, cậu là của anh.
Beomgyu có thể cảm nhận anh ngày càng chìm sâu hơn vào cái hố mang tên Taehyun này rồi.
~~○~~○~~○~~
Này chắc là part mà mng mong chờ nhất trong cả fic phải hong =)))))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip