Bạn đời - Jilix
Dấu hiệu của người bạn đời là duy nhất. Chúng khác nhau tùy từng người. Hầu hết mọi người, khi lần đầu tiên có dấu hiệu của người bạn đời ở tuổi 18, thậm chí còn không hiểu dấu hiệu đó có nghĩa là gì. Trong hầu hết các trường hợp, phải đến khi họ hẹn hò và đã dành nhiều thời gian bên nhau, dấu hiệu đó mới có ý nghĩa.
Nhưng không phải dành cho họ.
Jisung có dấu ấn của mình vào ngày sinh nhật thứ 18. Và đó là ngày trên cổ tay cậu ấy.
"Ngày 15 tháng 9 năm 2000"
Mọi người tụ tập xung quanh họ để háo hức xem mục tiêu của cậu là gì đều phát ra nhiều tiếng động khác nhau, nhưng tiếng động phổ biến nhất là tiếng thở dài đầy ẩn ý.
"Đó..." Felix nói, nhìn chằm chằm vào cổ tay của Jisung. "Đó là ngày sinh của mình."
Jisung gật đầu không nói lời nào, nhìn đám đông xung quanh cậu thưa dần. Chẳng mấy chốc chỉ còn lại Felix với cậu, trông cậu có vẻ quá sốc đến nỗi không thể di chuyển.
"Vậy... chúng ta là bạn đời à?" cuối cùng Jisung lên tiếng, khi có vẻ như Felix sẽ không sớm lên tiếng.
"Rõ ràng rồi," Hyunjin nói vọng tới từ đâu đó. Jisung trừng mắt nhìn toàn bộ nhóm, không thể tìm thấy bạn mình trong đám đông nhưng rồi nhanh chóng quay lại nhìn Felix với vẻ lo lắng.
Felix trông nhợt nhạt. Như thể em đã nhìn thấy ma. Jisung cảm thấy sợ hãi cào cấu bên trong mình. Felix không muốn trở thành bạn đời của anh đến vậy sao? Cậu ấy thích người khác sao?
"Hẹn gặp lại Jisung vào ngày mai," Felix đột ngột nói. Em đứng dậy và rời đi. Jisung chỉ có thể nhìn chằm chằm.
"Ngày 14 tháng 9 năm 2000"
Felix thở dài, giống như đám đông xung quanh họ.
"Biết rồi," Changbin nói. "Tất nhiên 2 ẻm là bạn đời. Chúng ta đã nhận được xác nhận vào ngày hôm qua."
"Chắc hẳn rất tuyệt khi biết được ai là bạn đời của mình một cách dễ dàng như vậy", Chan nói với Changbin. Jisung biết cuộc trò chuyện này không dành cho đôi tai của anh nhưng anh không thể không lắng nghe. "Hai em ấy không phải chờ đợi mãi mãi. Anh tự hỏi dấu chấm duy nhất trên cổ tay mình có nghĩa là gì. Làm sao anh có thể hiểu được dấu hiệu này có nghĩa là gì?"
Có tuyệt vời không khi bạn có thể dễ dàng tìm thấy người bạn đời của mình?
Jisung không nghĩ vậy.
Đối với hầu hết mọi người, biết dấu hiệu của họ có nghĩa là gì chỉ đơn thuần là sự xác nhận rằng họ được sinh ra để ở bên nhau. Bởi vì số phận hoạt động theo một cách bí ẩn, đưa mọi người đến với nhau trước khi họ hiểu dấu hiệu của họ có nghĩa là gì, trước khi họ nhận ra dấu hiệu của họ chỉ về ai.
Nhưng Jisung và Felix không ở bên nhau. Hai người chỉ mới phát hiện ra rằng họ được cho là như vậy.
Và Jisung nghi ngờ Felix không thích điều này.
Cảm thấy hơi khó chịu, cậu đứng dậy và cố gắng đi đến một góc khác. Cậu mong đợi hai ngày này sẽ vui vẻ, khi cả cậu và Felix đều trở thành người lớn và cùng nhau khám phá ra dấu vết của hai người và cùng nhau làm những điều ngu ngốc để ăn mừng. Nhưng bây giờ đột nhiên cậu cảm thấy như mình đã có được một người bạn đời để mất đi một người bạn thân nhất.
"Ji Sung?"
Jisung giật mình và suýt đánh vào mặt Felix, may mắn thay Felix đã né được cú đánh tay bay của Jisung một cách thành thạo. Giống như em đã quen với điều đó.
Jisung nhận ra rằng em là bạn. Họ đã là bạn đủ lâu để Felix hiểu rõ tính cách kỳ quặc của mình. Jisung không biết mình sẽ ra sao nếu không có Felix trong cuộc đời.
"Ồ, Felix. Mình xin lỗi, mình hơi-"
"Mình xin lỗi."
Jisung dừng lại, nỗi sợ hãi trước đó tăng gấp mười lần. Tại sao Felix lại nói xin lỗi? Cậu ấy có định nói tiếp rằng thật kỳ lạ khi làm bạn nữa không? Cậu ấy có định nói, "Xin lỗi Jisung. Đây hẳn là một sai lầm. Chúng ta không thể là bạn đời. Thực ra chúng ta không nên ở bên nhau nữa."
"Mình xin lỗi vì đã tỏ ra lạnh lùng như thế từ hôm qua."
"Ồ," Jisung nói. "Không đâu baby. Không sao đâu."
"Không ổn đâu. Cậu bị tổn thương, mình thấy mà. Mình chỉ... hơi choáng thôi."
"Ừ," Jisung khẽ nói. Nhỏ đến nỗi cậu không chắc Felix có thể nghe thấy mình không. "Cậu cũng vậy."
"Mình không ngờ rằng-" Felix ngắt lời. Jisung ước gì cậu có thể giải quyết xong chuyện này.
"Mình không ngờ điều tuyệt vời như vậy lại xảy ra với mình", Felix nói sau một hồi vật lộn. "Cảm giác tốt đến mức không thể tin được".
"Cái gì?"
"Mình đã từng... thích cậu?" Felix nói, khuôn mặt em ngày càng ửng hồng. "Mình vẫn còn thích nhưng mình luôn nghĩ rằng không đời nào chúng ta có thể trở thành bạn đời. Vì vậy, thật sốc khi hôm qua mình thấy... đúng vậy. Và mình vẫn chưa muốn tin điều đó, cho đến khi dấu hiệu của mình xuất hiện và xác nhận điều đó. Mình xin lỗi vì đã hành động như vậy."
Jisung sững sờ đến im lặng. Khi cậu cuối cùng cũng lên tiếng lần nữa, giọng nói của cậu như sắp vỡ ra.
"Bạn đùa à."
"Không. Mình không phải. Và nghe này, mình không biết cậu cảm thấy thế nào về toàn bộ chuyện này. Vì vậy, mình sẽ không ép cậu đi hẹn hò với mình chỉ vì chúng ta là bạn đời và những thứ tương tự. Nhưng đúng vậy, mình cần phải nói điều đó... Em thích bạn Jisung. Em thực sự thích bạn."
Jisung ôm chặt Felix và hôn em, Felix đáp lại bằng tiếng cười khúc khích như tiên.
"Đừng ghét anh vì điều này nhưng anh thực sự không biết liệu anh có thích bạn theo nghĩa đó hay không," Jisung nói, không buông tay. "Nhưng anh thực sự rất vui vì bạn là bạn đời của anh. Anh thực sự rất vui khi có thể chia sẻ trải nghiệm này với bạn, giống như tất cả những điều khác mà chúng ta đã chia sẻ."
"Thế là đủ với em rồi," Felix đáp. "Xin chào bạn đời."
"Xin chào, bạn đời của anh."
Felix cười và Jisung biết cái ôm của họ sẽ còn kéo dài rất lâu.
Nếu anh may mắn thì mãi mãi...
trans by 9:08
tác giả: alcrox
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip