13.
KimV
Này JungKook
JeiKei
Hử?
KimV
Sao cậu .... Ít nói vậy?
JeiKei
Không có gì
KimV
Sốc chuyện gì sao?
JeiKei
Sao anh biết
KimV
Tôi đoán vậy!
JeiKei
Ừ
KimV
Cậu sao thế? Nói tôi nghe
JeiKei
Không gì đâu
Hơi mệt
Một chút áp lực
KimV
Có sao không?
Cậu...
JeiKei
?
KimV
Đêm tối lại từ bệnh viện ra?!
JeiKei
.... Anh thấy tôi?!
KimV
Đừng tìm tôi , tại sao cậu lại đi ra từ bệnh viện ?
JeiKei
Cần anh quan tâm?
KimV
Rất cần!
/Seen/
KimV
Đừng giở trò như vậy
/Seen/
KimV
Này Jeon JungKook!
/Seen/
KimV
Cậu sao lại vậy hả?!
JeiKei
Làm ơn....
Tôi không muốn nói nhiều....
Tôi mệt lắm
KimV
Được! Cậu đợi đó!
--
JungKook cất bước đi thẳng từ bệnh viện về nhà mà không hay biết TaeHyung đã thầm theo dõi cậu , anh cứ luôn quan sát tình hình mỗi lúc cậu cất bước...
JungKook bước lên chiếc xe , đánh rơi tờ giấy trong túi áo khoác , cậu lại thản nhiên để tài xế khởi động xe mà chở đi , vì cậu bây giờ chỉ còn lại cơn buồn ngủ sau giờ khám theo lịch trình này ...
Chiếc Taxi cứ thế mà xa dần theo ánh đèn vàng dưới phố , đến khi không còn thấy nó nữa , TaeHyung mới bắt đầu chạy đến nhặt chiếc giấy
Anh mở ra xem , tiếp tục như thế , đằng sau lại có thêm 5 con người đang lấn áp phía sau cánh cây quan sát , họ đùn đẩy nhau chỉ vì không quan sát được anh.... Cho đến khi lời nói đó cất lên ....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip