il6


CHƯƠNG 6 – ĐÊM CỦA SỰ CHỦ ĐỘNG

Sau đêm mưa cuồng nhiệt và những dấu hôn còn lưu lại trên da, Changbin thức dậy giữa không gian yên tĩnh của phòng 285. Làn gió nhẹ luồn qua khe rèm, đánh thức từng thớ da trần của cậu. Mặt trời mọc lờ mờ, ánh sáng cam nhạt quét qua khắp phòng, chiếu lên những giọt sương đọng trên cơ thể đang chùng xuống của Chan.

Changbin chầm chậm nghiêng người, lướt tay qua vai Chan, chạm vào vết hôn màu thẫm nơi cổ. Một cảm giác vừa dịu dàng vừa rạo rực dâng lên trong tim. Cậu bật dậy, kê tay sau Chan, kéo anh ngồi dậy thật chậm. Mái tóc nâu sáng rũ trễ xuống mắt, Chan mở mí, hơi ngơ ngác nhìn Changbin.

> “Anh dậy chưa?” Changbin thì thầm, giọng khàn nhẹ.

Chan hơi khựng, rồi mỉm cười nhè nhẹ, mắt ánh lên một tia thích thú. Nhưng vẫn im lặng, chỉ nhích người đến gần cậu hơn. Changbin lấy hết can đảm, cúi xuống, đặt một nụ hôn dài lên đỉnh đầu Chan, rồi hôn nhẹ xuống gáy, kéo môi xuống qua cổ, vai, vệt chuyển mỏng trên xương quai xanh.

1. Khởi đầu cho chủ động

Changbin bước ra mép giường, để Chan ngả người dựa vào gáy giường đầu. Cậu đứng lên, rồi khẽ cười, giọng ấm:

> “Tối qua anh nói em không được chỉ ngủ. Vậy em sẽ làm chủ.”

Cánh tay Changbin vòng qua cổ Chan, kéo anh ra khỏi vách đầu giường, đặt Chan ngồi thẳng. Bàn tay khác của cậu vuốt dọc bụng, trượt xuống hông. DAO động đột ngột nhưng rất rõ ràng: Changbin nhẹ nhàng tháo nút quần lót của Chan, kéo từng lớp vải xuống, để lộ thân hình săn chắc, từng thớ cơ mịn màng.

> “Anh nhìn đi, Chan. Em sẽ cho anh biết cảm giác khi bị dẫn dắt.”

Mắt Changbin lấp lánh quyết tâm, trong khi Chan lộ vẻ bất ngờ lần đầu.

2. Dẫn dắt từng nhịp

Changbin ngồi xuống mép giường, hai chân khép rộng, kéo Chan áp sát vào đùi mình. Cậu đặt hai tay lên ngực Chan, đẩy nhẹ để anh ngả ra tựa lưng. Sau đó, Changbin nghiêng người, hôn lên ngực Chan từng vòng, thăm dò từng nốt nhạc cơ thể. Mỗi một làn hơi, mỗi nụ hôn, Changbin đẩy Chan đi xa ranh giới cũ.

Đến khi Changbin chạm tay xuống phần hạ bộ Chan, cậu mỉm cười tinh quái. Tay trái chậm rãi vuốt ve, tay phải nhẹ nhàng nắn bóp mông Chan. Tiếng thở Chan hổn hển vang lên, còn Changbin chỉ lướt ngón qua, từ tốn, như đang vẽ lên một bản đồ khoái cảm.

3. Sự biến đổi quyền lực

Chan bắt đầu phản ứng mạnh mẽ hơn, quặp tay Changbin, đưa hông lên tìm. Nhưng Changbin vẫn giữ thế chủ động: cậu xoay người, đẩy Chan nhẹ xuống, rồi từ từ hạ thấp khung hình, để Chan giữa hai đùi. Changbin nhìn thẳng vào mắt Chan, thì thầm:

> “Bây giờ tới lượt em cám thấy.”

Rồi Changbin chủ động đẩy phần hạ bộ Chan chạm vào môi mình. Cậu lần đầu quỳ xuống, thực hiện một hành động Chan chưa bao giờ làm ngược lại. Môi Changbin siết chặt, mút và liếm từng đốt, làm Chan khẽ rên lên và siết chặt vòng tay quanh eo cậu.

4. Cơn đỉnh cao ngọt ngào

Khi Chan không thể kìm nén, Changbin từ từ hạ Chan xuống giường, đặt Chan ngửa, rồi trượt lên người. Cậu áp sát, mắt nhìn vào hốc mắt Chan, rồi đẩy hông, cho phép Chan “vào” theo nhịp. Từng cú đẩy của Changbin chủ động, sâu đậm, tạo ra một nhịp điệu chung giữa hai người.

Tiếng rên và hơi thở hoà quyện khắp không gian, khiến bức tường phòng trọ như rung lên. Ánh nắng ban mai tràn qua khe rèm, chiếu lên da thịt ướt đẫm mồ hôi, phản chiếu những giọt sáng lấp lánh.

5. Hồi kết nồng thắm

Sau khi đạt đến đỉnh, Changbin nằm úp vào ngực Chan, tay quàng qua cổ anh. Chan ôm chặt, vuốt ve lưng cậu. Không lời nói, chỉ có tiếng đồng hồ đếm giây lặng lẽ và hai trái tim đang dần hạ nhịp.

Changbin ngẩng lên, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi Chan:

> “Cảm ơn... vì để em làm chủ.”

Chan mỉm cười, hôn lại: một nụ hôn ngọt ngào và ấm áp, khác hẳn những lần trước kia—khi quyền lực thuộc về Changbin.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip