.:. 13 acetaminophen
⋆꙳❅*‧ ‧*❆ ₊⋆
Acetaminophen /əˌsiːtəˈmɪnəfɪn/: is a pain reliever and fever reducer. It is thought to work to relieve minor aches and pains by elevating the body's overall pain threshold so you feel less pain, and lowers your fever by helping your body eliminate excess heat.
.
.
"Chào buổi sáng, em ngủ ngon không?"
Chào đón nắng mai với việc bản thân ngủ trên cơ thể người khác, Han Wangho cân nhắc cân nặng của bản thân nhanh chóng tìm cách lăn xuống ngay lập tức, nhưng vòng ôm quanh hông và sau lưng ngăn chặng thành công cuộc đào thoát của mèo con.
Ngẩng mặt hoàn toàn khỏi hõm cổ người nằm dưới bản thân, hình như tay em đang nắn cơ tay rắn chắc, chân đang gác lên cặp chân dài đáng ghen tị của ai kia.
"Em ngủ thêm chút nhé, còn sớm lắm."
Vâng, bây giờ Han Wangho chính thức đáp xuống trái đất từ hành tinh mơ mộng đây.
Park Dohyeon luồn tay dưới áo lụa xoa lưng em như dỗ trẻ con quấy ngủ, ngắm không rời mắt bé mèo xinh vắt vẻo phía trên, vô cùng hưởng thụ cảm giác bị cân nặng đè lên cơ ngực. Bé mèo con xinh xinh chớp mắt vài lần đấu tranh nhưng cuối cùng đành để cơn gắt ngủ tuyên bố thắng trận, em úp mặt trở lại nơi ban đầu.
Nếu Park Dohyeon phải chết đi trong năm năm tới, chết vào thời khắc này chắc chắn là ân huệ lớn nhất từ Chúa dành cho con chiêng ngoan đạo.
Nhưng thôi, xin Người cho Park Dohyeon sống thật lâu, thật lâu. Hắn còn phải yêu em, thương em, còn mang tất cả những gì tốt đẹp nhất trên đời dâng tặng cho em.
.
>>Bạn một đấm, tôi một đấm
Đấm Park Dohyeon
Viper03
Update:
Đã ôm được mèo về nhà.
Vừa cho em ăn sáng.
Tạm thời không có ý định trả mèo cho anh Hyeonjoon.
Đồng chí KGW tiếp tục cố gắng hỗ trợ hậu phương.
Quyết thắng!🫡
Kim Geonwoo
Đồng chí PDH nơi tiền tuyến làm ăn cho đàng hoàng.
Tranh thủ ngày lành tháng tốt,
hai bên ngồi lại nói chuyện với nhau'
À không,
Đồng chí xem xét tự kiểm điểm bản thân với bé xinh nhà đồng chí.
Hậu phương dù hơi quằn, nhưng vẫn lo được.
Quyết thắng!🫡
Viper03
Yên tâm, tao sẽ hoàn thành
nhiệm vụ cấp trên đưa ra.
Ngày cuối năm mang trầu cao
sang hỏi cưới là vừa đẹp!
moonhj
Ngon!
Cưới xin gì đó,
về chung nhà với nhau cho xong đi ạ.
Moon Hyeonjoon quá mệt mỏi
khi trả nghiệp mình gieo🥲🙏
lmh
Cũng tự mày chứ ai gieo.
Gieo quẻ, gieo duyên không gieo đi gieo nghiệp
Cơ mà Park Dohyeon mai đi làm nhớ coi hợp đồng
Chỉ cần em Minseok đi cùng tao
chuyến công tác đợt này
mày viết cái mẹ gì vô tao cũng kí
🙏
Viper03
@ lmhĐồng chí yên tâm,
nhiệm vụ này dễ, tao gánh được.🫡
Kim Geonwoo
>>Reply: Ngày cuối năm mang trầu cao
sang hỏi cưới là vừa đẹp!
CƯỚI GÌ MÀ CƯỚI?
AI CHO CƯỚI?
AI GẢ EM TAO CHO MÀ CƯỚI?
Viper03
???
Ai nhập mày hả @Kim Geonwoo?
lmh
Nghe lối hành văn này,
Chữ C, có một chữ C.😀
moonhj
Chữ H, có một chữ H
: )))))))))
lmh
Chữ J, có một chữ J
: )))))))))))))))))))))))))))))
Kim Geonwoo
Nói trước, xin lỗi xin phải
thì làm nhanh chóng rồi đưa Wangho về nhà.
Tao sẽ kêu Siwoo sang rước,
dám làm gì quá phận tao coi,
Nửa cái móng chân em tao mày đừng hòng nhìn!
@moonhj @ lmh và KGW,
một đứa chơi ngu là bốn đứa ăn mâm chung!
ĐỪNG CÓ NHỜN !
.
Ngày là cận kề năm mới, Park Dohyeon tự dưng thương đám bạn mình đến lạ, tiện tay book tám vé du lịch coi như đền bù. Thôi thì nguyện cầu cho chúng bạn, mèo nhà tao không đem trả được đâu.
.
"Ổn định được một năm, mình đến tiếp nhận vị trí còn trống bên mảng sales. Sau đó anh hai bệnh, nằm viện hai năm. Mình lại ôm luôn công việc của anh hai."
Han Wangho híp mắt ngượng ngùng ôm hai đầu gối sát trước ngực.
Đêm qua là đêm qua, hôm nay là hôm nay. Bạn cặn kẽ giải thích từng chút, em biết rõ sau câu từ qua loa, Park Dohyeon hẳn trải qua gấp trăm lần áp lực cùng khổ cực hơn nhiều.
Chỉ là bốn năm quá dài, em cũng biết ấm ức cũng biết khổ sở. Bạn có thể chọn lựa chia sẻ cùng em, em không giúp bạn được nhiều cũng ít, hoặc tệ nhất em sẽ làm chỗ dựa tinh thần cho bạn, không để người em thương chịu đựng một mình.
Hay bạn nghĩ em vô dụng đến mức làm cản trở bạn thêm?
"Dù với lý do gì, thì vẫn là lỗi ở mình. Mình đã quá kiêu ngạo, quá bốc đồng. Tự cho bản thân có thể nhanh chóng trở về, tự cho rằng mình nên mạnh mẽ trước em, không được cho em thấy mặt yếu đuối của mình." - Park Dohyeon cẩn trọng nắm lấy tay người bên cạnh như tiếp thêm chút dũng khí, hôn nhẹ lên khớp tay hồng hào. - "Mình xin lỗi. Và nếu em không thể tha thứ cho mình, mình hoàn toàn hiểu được."
Cả hai ngồi cạnh ban công, trưa đứng bóng râm nơi phố thị Seoul vội vã ồn ào người đến kẻ đi, đường phố tấp nập. Một góc nhỏ thị thành, Park Dohyeon chờ đợi phán quyết dành cho mình trong tĩnh lặng.
Không chút dấu diếm bày ra mọi vết thương cùng lỗi lầm cho em xem xét. Em tha thứ thì tốt, không thì cũng chẳng sao. Han Wangho vài phút tới có bảo Park Dohyeon nhảy xuống từ ban công vì dám khiến em khổ sở, ngài phó chủ tịch nghĩ mình chẳng nề hà, sẽ không chút do dự hỏi lại em muốn mình nhảy tư thế nào thì tốt.
Park Dohyeon tính đến trường hợp tốt nhất, lại dự trù tình huống xấu nhất. Chỉ riêng việc bé xinh đứng dậy ngồi lên đùi bản thân là không dám nghĩ tới. Hai tay Han Wangho vòng tay qua vai rộng, mặt đối mặt nhìn trực tiếp vào đôi mắt tình si, vượt bao gian khổ về lại bên em.
"Dohyeon-ah."
Mắt mở lớn, Park Dohyeon tựa như nghe bản thánh ca vang bên tai dưới ánh nắng gắt ban trưa. Giọng Han Wangho nhỏ xíu, khàn khàn vì quá lâu không dùng đến cổ họng.
Miệng em mở ra khép vào. Từ đôi môi hồng đào mọng nước, từng chữ từng chữ chậm rãi thành hình. Và làm sao Park Dohyeon chịu được, nhanh chóng cướp lấy môi hôn.
Han Wangho rất nhiều năm sau nhớ lại, chưa bao giờ thôi thổn thức vì hàng mi long lanh ánh nước từ mắt người yêu.
"Mình nhớ Dohyeon, yêu Dohyeon, của Dohyeon."
.
.
Chắc chắn còn là chặn đường dài để Park Dohyeon trường kỳ kháng chiến lấy lòng anh vợ như cái cách Lee Minhyeong nắm được tay Ryu Minseok (tận) sau năm năm theo đuổi.
Han Wangho dần lấy lại giọng nói, Ryu Minseok trở thành một mẩu trong Chuyện xóm chuyện làng, chỉ là gánh còng lưng cái nết hay về nhà bất chợt vì nhớ hơi mèo xinh từ tư bản.
Kim Geonwoo cưới Choi Hyeonjoon vào một ngày mùa xuân đầy nắng, Han Wangho sụt sùi dắt tay anh trai vào lễ đường. Bó hoa cưới được Park Dohyeon giành giật, chen lấn với hai cây sào Moon Hyeonjoon và Lee Minhyeong, bắt trọn, dịu dàng đặt vào tay em trai chú rể.
Và còn nhiều chuyện, nhiều dấu mốc xảy ra sau đó.
Cơ mà mùa xuân đến, mùa đông lạnh cũng đi qua.
Ai rồi cũng sẽ hạnh phúc, mạnh khỏe, bình an.
Hy vọng mọi người cũng thế.
.
.:. and they lived happily ever after since .:.
.:. End.
P.S: cảm ơn vì đã ghé ngang đây và thích câu chữ của mình, mình rất vui vì được quen biết mọi người. hẹn gặp lại ở một câu chuyện khác.
và cảm ơn lần nữa vì thích câu chữ của mình, dành thời gian để viết bình luận cho mình, mình rất rất thích đọc cảm nhận của mọi người 🥺🫶✨
see ya soon.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip