/wanderer's pov/
"Xin chào. Tôi là Thiếu úy Kuki Shinobu, một thành viên của đội O, người sẽ hỗ trợ các bạn trong những ngày mọi người ở chiến khu Etyl."
Trước mắt tôi và Subaru là một người phụ nữ với mái tóc màu xanh lục nhạt và đôi tử tinh sáng ngời. Bộ quân phục xanh sẫm đặc trưng của chiến khu. Ngoài ra cô ta còn mang một chiếc mặt nạ che nửa khuôn mặt, có thiết kế khá cầu kì.
Amber đã được giao cho bộ phận y tế sau khi cùng chúng tôi trải qua đủ loại thủ tục để đảm bảo không mang mầm bệnh trong người. Cái tên Kamisato gì gì đó đưa mọi người về đến cổng chiến khu cũng mất hút luôn, nghe nói là đi họp bàn với Analogs để tìm thời điểm trao trả nhân sự.
Do là khách nên chúng tôi gần như ăn không ngồi rồi nếu không đi kiếm việc giúp đỡ bọn họ. Cán bộ phụ trách y tế ở đây hình như là Sangonomiya Kokomi. Tôi chỉ tiếp xúc với cô ta những khi tới thăm Amber, nhưng cũng đủ để thấy cô ta là một người có đầu óc và tư duy chiến lược không kém gì những vị chỉ huy khác. Ít nhất thì cô ta cũng là người tốt, nhưng đề phòng vẫn hơn.
Chiến khu Etyl - cũng như các chiến khu khác - chia làm ba đội. Đội C xông pha tiền tuyến, tập hợp những con người dũng cảm nhất, mạnh mẽ nhất, đội trưởng của họ là Trung tá Ibara Saegusa. Đội O do Thiếu tướng Neuvillette chỉ huy, phụ trách phòng thủ, viện trợ và tình báo. Cuối cùng là đội H của Đại tá Sangonomiya Kokomi, quản lý kho và người dân trong chiến khu, cũng như chăm sóc sức khỏe mọi người, hay nghiên cứu mấy loại hóa chất gì đó, nhưng đôi khi cũng có những kẻ sẵn sàng lao ra chiến trường cùng kề vai tác chiến với các đội khác. Ngoài ra thì trong các đội cũng chia ra các tiểu đội để tiện quản lý theo quyết định của đội trưởng đội đó và Tổng chỉ huy nên có thể sẽ có sự khác nhau giữa các chiến khu (hoặc không=)))).
Tổng chỉ huy của họ là Thiếu tướng Kamisato Ayato - một quý ông tinh tế và lịch sự, mạnh mẽ và toàn năng. Tôi nghe nói hắn ta là ao ước hàng đêm của bao người. Hình như đồng đội tôi cũng nằm trong số đó, nhưng nó không phải tình cảm hay ngưỡng mộ đơn thuần. Vì mỗi lần nhắc đến Kamisato Ayato, tôi thấy cậu ta hơi quái quái.
Quân phục của mỗi người lính binh đoàn đều có màu xanh sẫm đặc trưng. Mỗi chiến khu lại được phân biệt bởi màu sắc trên vạt áo, cụ thể, Etyl là màu lam, còn Analogs màu vàng, Adenosine màu đỏ và Hyde có màu lục. Trên vai có đeo quân hàm bằng bạc mạ vàng ánh kim.
Tôi có vài cơ hội dạo quanh khu dân cư tại đây. Thật kì diệu là cho dù đang trải qua "hậu tận thế", họ trông vẫn thật lạc quan và hạnh phúc. Có lẽ họ tin vào Kamisato, tin vào chiến lược của Etyl, cũng tin vào Chính phủ sớm muộn sẽ tìm ra cách giải quyết loại bệnh dịch này. Nụ cười của họ là thứ tôi chưa bao giờ thấy qua, chính xác hơn là chưa từng dừng lại để quan sát nó. Công việc của một nhân viên tình báo là đưa tin qua lại các chiến khu, nghe có vẻ đơn giản nhưng ở cái thời buổi loạn lạc này lại vô cùng quan trọng. Âm thanh do "chúng" phát ra và bào tử nấm phát tán trong không khí đôi khi có thể gây nhiễu loạn sóng âm tần, nên phần nhiều nhân viên tình báo như chúng tôi phải mạo hiểm chạy đi chạy lại ngoài tiền tuyến không biết bao nhiêu lần. Chúng tôi không mệt đâu. Nhưng "bình yên" thế này thì ai mà không mong muốn?
Nếu như bạn thắc mắc về thứ thuốc đó, thì thú thật tôi cũng không rõ lắm. Subaru dù mang danh nghiên cứu nó cùng với Himemiya, nhưng cũng chỉ góp ý đôi chút, chủ yếu vẫn là người đồng nghiệp của cậu ta theo đuổi thứ thuốc này suốt mười năm qua. Chúng tôi gặp nhau được đôi ba lần, mà chưa từng giao tiếp về bất kỳ vấn đề gì ngoài thông tin tình báo gửi đến cậu ta.
Trong tâm tưởng của tôi, Tori Himemiya là một chàng trai hướng nội và ngại giao tiếp, thường xuyên nhốt mình trong phòng thí nghiệm và không hề tôn trọng mạng sống của bản thân. Cụ thể là cậu ta có thể thử ngay mấy sản phẩm mới tạo ra trên người mình hay sẵn sàng lao ra chiến trường để tìm kiếm mẫu vật ưng ý nhất. (Ngoài lề một chút thì cậu ta rất cố chấp và dễ dỗi thật sự)
Lúc đầu chỉ nghe qua lời kể của Albedo, tôi đã đoán cậu ta đích thực là một kẻ điên. Nhưng sau khi tiếp xúc vài lần, tôi mới nhận ra cậu ấy cũng giống như tôi. Cũng chỉ là quá yêu thế giới này, cũng chỉ là vì người quan trọng nào đó đã vì đại dịch mà mất đi. Tôi thấy đồng cảm với cậu ấy - một người lạnh nhạt với tất cả mọi thứ xung quanh lại có thể mang khát vọng cháy bỏng như vậy. Từ đó lại càng thấy khâm phục tài năng của Himemiya. Mặc dù chúng tôi là hai người hay bất đồng quan điểm nhất chiến khu Analogs.
Tôi từng là một kẻ đơn độc, căm ghét những kẻ không coi trọng nghệ thuật và khó tính với tất cả mọi thứ. Nhưng khi bước chân vào Analogs (thực ra là bị mẹ nuôi ép vô với lí do trải nghiệm để trưởng thành), tôi đã hiểu thế nào là tình bạn, tình đồng chí, đồng đội. Nụ cười dịu dàng của Tổng chỉ huy, điệu bộ dí dỏm của chiến lược gia, sự chính trực của đội trưởng đội C, tinh thần trách nhiệm của đội trưởng đội O và hành động quan tâm chu đáo của đội trưởng đội H, tính cách hồn nhiên của Amber và bản tính tinh nghịch của Subaru, tất cả đã điểm tô cho cuộc sống đơn sắc của tôi, rực rỡ và tràn đầy nắng hạ.
Nhờ có họ, tôi mới có thể tận hưởng một quãng thanh xuân nhiệt huyết và trẻ trung một cách trọn vẹn nhất trong những năm tháng đầy tang thương cùng mất mát.
***
{Cast}
Wanderer
1. Thân phận:
- Trước tận thế: 19 tuổi, nhà thám hiểm tự do
- Hiện : 29 tuổi, Trung sĩ - Nhân viên tình báo thuộc đội O - chiến khu Analogs
2. Nhóm máu: O
3. Chiều cao: 163cm
4. Ngày sinh: 3/1/2032
5. Giới tính: Nam, Beta
"Vẻ đẹp của cuộc sống là điều duy nhất luôn kỳ lạ nhưng thật dễ chịu."
----------------------------------------
Trong Twilight, Teyvat là một quốc gia duy nhất với một Chính phủ duy nhất. Nhưng trong thời thế loạn lạc hiện tại có không ít những thế lực nổi lên, có thể là muốn bồi đắp một chế độ của riêng mình, cũng có thể muốn xây dựng một nền thống trị hoàn toàn mới.
Bonus: Nếu tra cứu từ khóa "HEAA" biết đâu các bạn sẽ tìm ra hint đấy=)))
16.5.2023
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip