chương 3
Sáng hôm sau, sau khi trải qua bữa sáng trong bầu không khí ngượng ngập, Chu Chính Đình và Thái Từ Khôn đang ngồi trên xe đến nơi đăng kí kết hôn.
-Vậy còn việc đi học thì sao?
Chu Chính Đình xoay qua nhìn Thái Từ Khôn hỏi.
-Mẹ tôi đã xin rồi.
-Ừm.
*Ting*
||||||
Justin:
Này tên kia, không đi học sao không nói một tiếng, làm lão tử đợi lâu muốn chết *icon giận dữ*
Chu Chính Đình:
Quên thôi mà. *icon e thẹn*
Chiều tớ sẽ vào học.
Justin:
Không quan tâm.
Tự lo thân mình đi.
Lớp trưởng Vưu vì cậu nghỉ làm lớp bị trừ điểm nên đang tức điên lên kìa.
Chu Chính Đình:
AAAAAA
Bảo cậu ấy nguôi giận đi*icon khóc lóc*
Tớ chưa muốn chết (T_T)
Justin:
Cho cậu chết.
Há há há.
Thôi không nói nữa, thầy vào.
||||||
Thái Từ Khôn nhìn con người đang cười ngốc ở bên cạnh, cảm thấy người này y cần phải tránh xa một chút, kẻo bị lây.
Đến cục dân chính, cả hai một trước một sau bước vào. Chu Chính Đình có chút căng thẳng, hay nói đúng ra cậu vẫn chưa thoát khỏi bất ngờ của việc có một người lạ gặp chưa đầy một ngày cùng mình đăng kí kết hôn. Đùng một cái tự nhiên bản thân thành người sắp có gia đình, giờ nghĩ lại đúng là điên rồ mà.
Trái ngược hoàn toàn với "bạn đời sắp hợp pháp" của mình, Thái Từ Khôn thì thong thả đi đến nơi để đăng kí kết hôn, tưởng như đây chỉ là một biến đổi nhỏ đến không thể nhỏ hơn trong đời y. Cũng phải, vốn dĩ người nào đó không quan tâm lắm mối hôn sự theo phong cách cổ hủ này.
Cả hai sau một đống thủ tục cần điền thì theo chỉ dẫn đi chụp ảnh dán lên giấy hôn thú.
-Cậu bé phía trước đứng sát vào người đằng sau chút nữa.
Chu Chính Đình bé ngoan bước đúng nghĩa "một chút".
-Ai da, mấy đứa có phải vợ chồng không đó? Đứng gì mà như hai người dưng chung khung hình thế kia? Sát lại sát lại! Dựa vô người chồng cậu luôn đi.
Câu cuối tất nhiên là nói với Chu Chính Đình. Mặc dù ngại vì đã làm phiền chú chụp ảnh, nhưng người ta mắc cỡ lắm nha. Phải biết trong ấn tượng của Chính Đình, người phía sau cực kì khó gần, cộng thêm cái tính sợ người lạ, thử hỏi gan đâu mà dựa hẳn vào người ta.
Đang lúc khó xử, đột nhiên từ đằng sau vươn lên một cánh tay nắm lấy vai cậu, kéo ngược về. Lưng đụng mạnh vào thứ vừa cứng vừa mềm phía sau, Chính Đình kinh hách đến suýt nữa la lên, cũng may cậu kiềm lại được.
Ngước mắt lên định dò xét biểu cảm người phía sau, nhưng đến chừng mắt chạm mắt với người ta, lại như chạm vào lửa mà lập tức quay đầu đi.
Sau khi chụp được một bức ảnh vừa lòng chú "nghệ thuật gia", Từ Khôn và Chính Đình chỉ còn chờ để lấy giấy hôn thú.
Cầm tờ giấy màu đỏ hồng trên tay, Chu Chính Đình ngơ ngác một chút. Mình vậy mà kết hôn năm mười bảy tuổi? Với một người con trai? Thôi kệ, phóng lao rồi thì đâu thể không theo.
Trấn định lại tinh thần, cậu hỏi người còn lại.
-Tôi chiều nay phải đi học, cậu có thể chở tôi đến trường không?
-Tôi cũng đi. Đây là mẹ bảo đưa cho cậu.
Nói rồi Thái Từ Khôn đưa cho Chu Chính Đình một cái thẻ ATM và một hộp nhẫn cưới.
-Mật khẩu là ngày sinh của cậu, mẹ bảo không được đi làm thêm nữa. Còn chiếc nhẫn thì muốn đeo hay không cũng được.
Nghe vậy Chu Chính Đình nhìn xuống tay trái của Thái Từ Khôn. Thấy y không đeo nên hiếu kì hỏi:
-Cậu không đeo sao?
Thái Từ Khôn nghe vậy cũng nghiêng đầu nhìn cậu.
-Cậu đeo thì tôi đeo.
Đừng hiểu lầm, y không có ý gì đâu. Chỉ là nếu cậu ta đeo mà y không đeo thì kiểu gì cũng bị ba mẹ cằn nhằn. Vì bảo đảm cho lỗ tai được bình yên, y đành phải nói vậy.
-Để chiều nay tôi đi mua dây chuyền xỏ nhẫn vào.
Thái Từ Khôn nhún vai, tỏ vẻ không quan tâm.
////////// Trường IP //////////
Đến cổng trường Chu Chính Đình nhanh chân chạy vào lớp. Trước khi đi cậu có nhìn lướt qua Thái Từ Khôn một chút. Lúc nãy ở nhà thay đồ đi ra thì thấy y cũng mặc đồng phục giống mình, trong lòng nghĩ chắc là chuyển về học cùng trường với mình nên cũng không hỏi đối phương.
Nào ngờ ngoài sức tưởng tượng của cậu, lúc chạy đến cửa lớp thì thấy Thái Từ Khôn cũng đi theo mình.
-Cậu đi theo tôi làm gì?
-Tự mình đa tình.
Thái Từ Khôn bỏ lại bốn chữ đó cho cậu rồi tự nhiên bước vào lớp. Cậu thấy vậy cũng bước vào theo.
Đi đến chỗ ngồi của mình, Chu Chính Đình quyết định không thèm quan tâm tới người kia nữa. Nhưng mà khi thấy người nào đó mãi không tìm thấy chỗ ngồi cho mình, rốt cuộc vẫn nhịn không được mà lên tiếng:
-Lại đây ngồi này.
Thái Từ Khôn nghe vậy do dự một chút cũng tiến về phía đó ngồi bên cạnh cậu. Lúc này Phạm Thừa Thừa cùng Justin cũng vào lớp. Nhìn thấy cậu ngồi với người khác hai người đồng thời lên tiếng:
-Chu Chính Đình?
-Thái Từ Khôn?
Justin tưởng hôm nay đứa bạn thân chết bầm của mình nghỉ học chứ, ai dè đâu ngồi sờ sờ trong lớp, đã vậy còn ngồi với trai đẹp nữa.
Còn Thừa Thừa thì lấy làm lạ. Tại sao thằng bạn nối khố của mình lại có mặt ở C quốc này cơ chứ? Rõ ràng nó đang đóng cọc ở M quốc mà ta?
Chu Chính Đình nghe có người gọi tên mình thì ngước đầu nhìn. Ai ngờ đâu vừa nhìn lên lại thấy Thừa Thừa hùng hùng hổ hổ chạy xuống câu cổ Thái Từ Khôn.
-Này, sao về mà không nói hả tên kia? Làm tớ không kịp đòi quà gì cả!
Thái Từ Khôn cũng ngạc nhiên. Trời ạ, tại sao lại học chung lớp với tên bạo lực này, y có thể đổi lớp không?
-Aida Thừa Thừa cậu làm gì người ta vậy, mau buông ra!
Chu Chính Đình đánh vào tay Phạm Thừa Thừa. Cậu tuy vẫn chưa hiểu mô tê gì nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn đứa bạn thân phạm tội.
Thừa Thừa cuối cùng cũng chịu buông tay ra. Lúc này Thái Từ Khôn mới có cơ hội nói:
-Tôi mới về thôi.
-Chính Đình, cậu biết người này sao?
Justin hỏi nhỏ người bên cạnh.
-À....ừm... Tụi mình có học chung hồi nhỏ.....
Chắc nói vậy Justin sẽ tin ha?
-Chào cậu, mình là Justin.
-Chào.
Đang chào hỏi nhau thì thầy Trương vào lớp.
-Ồ, em cũng vào lớp rồi à? Vậy lên đây chào mọi người đi.
Giữa lúc mọi người đang nhìn nhau nghi hoặc thì Thái Từ Khôn nghe lời bước lên đứng cạnh thầy.
-Các em, đây là Thái Từ Khôn, là thành viên mới của lớp chúng ta.
-Chào mọi người, tôi là Thái Từ Khôn.
Cả lớp bây giờ toàn là tim hồng bay phấp phới , các bạn nữ đều dùng ánh mắt hình trái tim để nhìn Thái Từ Khôn. Quả thật cử chỉ đúng chất công tử thế gia, đã vậy nhìn như soái ca, thật hợp khẩu vị các vị thiếu nữ nha.
Lắc đầu ngao ngán trước đám học trò, thầy Trương đành quan tâm đến học trò mới:
-Em đã có chỗ ngồi chưa?
Từ Khôn nhìn xuống chỗ Chính Đình, chầm chậm gật đầu.
-Rồi ạ.
-Tốt. Vậy em về chỗ đi. Cả lớp học hành cho tốt nhé.
Nói rồi thầy Trương mở cửa đi ra.
Suốt buổi học trải qua với bầu không khí nhạt nhẽo.
Sau khi tan học, Chính Đình kéo Từ Khôn lại nói nhỏ.
-Cậu về trước đi. Tôi có việc đi với bọn họ một chút.
-Ừ.
Sau khi Thái Từ Khôn đi rồi cậu kéo Thừa Thừa và Justin đi đến tiệm bán trang sức.
-Cậu kéo bọn tôi đến đây làm gì?
-Phải đó. Thừa Thừa hồi sáng mới hứa đi ăn kem với mình mà cậu kéo mình đi đâu vậy a?
-Hai cậu đi chọn dây chuyền với mình đi mà.
Chính Đình lắc lắc tay Justin.
-Thôi thôi được rồi đừng lắc nữa, đi thì đi. Mau lên đó.
Cả ba người vào một tiệm trang sức gần trường. Chu Chính Đình chọn qua chọn lại lâu thật lâu rốt cuộc cũng chọn được một sợi vừa ý.
-Xin lỗi quý khách, đây là loại dây chuyền đôi, muốn mua phải mua hết cả hai, được không ạ?
Do dự một hồi Chu Chính Đình cũng quyết định mua.
-Này, cậu tự nhiên đi mua dây chuyền chi vậy? Bộ có bạn gái hả?
Justin lại giở thói nhiều chuyện.
-Hoàng Minh Hạo, bộ mình mua để đeo không được hả?
-Đã nói là đừng có gọi tên mình như vậy.
Justin đưa tay nhéo má Chu Chính Đình. Thừa Thừa thấy vậy liền đẩy Chính Đình ra xa.
-Justin, đi ăn kem nào.
-Được.
-Ha, hai người bớt bớt lại cho tôi. Đừng có đi đâu cũng thả đường giùm, ê hết cả răng.
Ba người cãi qua cãi lại một chút thì tạm biệt rồi tách nhau ra. Chu Chính Đình thì về nhà còn hai người kia đi ăn kem.
----- End chap 3 -----
Có ai đọc truyện thì thương tình cmt cho tui có động lực đi😭😭😭
Yêu mọi người😍😍😙😙
Milu
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip