Tiết mục múa của Chu Chính Đình kết thúc trong tiếng vỗ tay của tất cả mọi người, Thái Từ Khôn khẽ nở nụ cười buông thỏng người, đôi mắt nhìn cậu càng sâu thẳm hơn. Những điệu múa của cậu anh đã khắc sâu trong tâm trí.
Kết thúc buổi lễ, tất cả mọi người giải tán, Thái Từ Khôn đi ra sau cánh gà tìm Chu Chính Đình, lúc này cậu đã thay trang phục áo sơ mi trắng rộng quần jeans bó đùi đang đứng trong góc chỉnh chu lại, Thái Từ Khôn nhìn đến ngẩn người đến kho Chu Chính Đình nhìn thấy anh rồi chạy đến vỗ vai "Khôn Khôn sao anh đứng ngây người ra thế? "
Vẻ mặt Chu Chính Đình lúc này hiện lên hai chữ lo lắng, cứ lay vai Thái Từ Khôn mãi đến khi anh đã kịp hoàn hồn. "Hả, anh không sao, chúc mừng em, em múa rất đẹp"
Chu Chính Đình ngại ngùng đến đỏ cả mặt "Cám ơn anh" định quay đầu ra sau để giấu gương mặt ửng đỏ kia thì bàn tay Thái Từ Khôn đã kéo cậu lại.
"Em không định đi ăn cùng anh à Đình Đình? "
"A, đúng rồi chờ em xíu"
Sựt nhớ ra chuyện phải đi ăn cùng Thái Từ Khôn, Chu Chính Đình luống cuống chạy vào trong tìm đồ liền va vào người của Jeffrey khiến anh và cậu đều ngã trên sàn đất, nhưng Chu Chính Đình cảm thấy không đau một xíu nào vì khi ngã Jeffrey đã ôm chặt cậu để bảo vệ. Tình cảnh đó tình cờ đập vào mắt Thái Từ Khôn.
Chu Chính Đình hoảng hốt đỡ Jeffrey đứng dậy phủi áo quần cho anh còn xoay qua xoay lại xem người đã bảo vệ mình có bị thương không, nếu có chắc chắn sẽ rất ngại "Jeffrey anh không sao chứ, có bị thương đâu không? Tại em đi mà không nhìn đường em xin lỗi xin lỗi"
Jeffrey nhìn thấy Chu Chính Đình lo lắng cho mình như vậy liền khẽ cười xoa đầu cậu "Ngốc, anh không sao, chỉ là té nhẹ thôi mà"
"Chắc là không sao không đó? "
Jeffrey lại cười lộ rõ lúm đồng tiền điển trai, hành động và lời nói của Chu Chính Đình quá sức đáng yêu đi, anh không nhịn được mà đưa hai tay lên xoa xoa hai gò má trắng trắng "Đình Đình, anh đã bảo là không sao rồi mà"
Lúc này cái con người đang đứng đằng kia ngắm nhìn cảnh người thương của mình bị cái tên đáng ghét nào đó hết ôm rồi xoa đầu, còn véo má cưng nựng, bàn tay đã thành nắm đấm nổi những vệt gân xanh.
"Được, anh không sao là tốt rồi, em đang có việ... "
Định gỡ hai bàn tay của Jeffrey ra khỏi hai gò má của mình thì bất chợt cảm nhận được cơ thể mình đang ngã về phía trước, một hơi ấm bao trùm cơ thể, lúc này Chu Chính Đình nhận ra Jeffrey lại một lần nữa ôm mình.
Lần này anh ôm rất chặt, bàn tay xoa đầu cậu, bàn tay còn lại ôm tấm lưng không cho cậu rời đi. Đồng tử Chu Chính Đình giãn to ra, liếc con ngươi về phía Thái Từ Khôn, một gương mặt lạnh tanh đang nghiêng đầu về phía cánh cửa, hai tay khoanh lại, đôi mắt hiện lên vệt máu đỏ rực đang nhìn về phía mình, một luồng khí lạnh chạy ngang cả cơ thể cậu.
"Đình Đình, đứng im một lát được không? Anh muốn ôm em"
Jeffrey đưa mũi ngửi hương dâu trên tóc cậu rồi mùi hương trên người cậu, nhưng Chu Chính Đình không muốn, trên người anh là mùi hoa oải hương, không phải mùi bạc hà, Chu Chính Đình không thích hương hoa oải hương, Chu Chính Đình thích hương bạc hà "Jeffrey à, hiện tại em có việc bận cần phải đi, thật đó"
Nghe đến đây, Jeffrey mới buông lỏng cánh tay đang ôm Chu Chính Đình, tình cờ liếc mắt thấy Thái Từ Khôn đang nhìn mình và Chu Chính Đình, trong lòng cảm thấy vui vì Thái Từ Khôn có thể thấy được cảnh này.
"Đã ôm xong chưa, xong thì tôi dẫn Đình Đình đi được rồi? ". Thái Từ Khôn đứng nhìn vẫn tư thế đó mà hỏi Jeffrey.
Không đợi trả lời, Thái Từ Khôn bước đến nắm tay Chu Chính Đình, phủi phủi quần áo cậu lại cho thẳng vì nó hơi nhăn khi Jeffrey ôm cậu. "Lúc nãy em có đồ gì chưa tìm được? Anh dẫn em đi tìm rồi chúng ta sẽ đi "
Chu Chính Đình được hơi ấm từ bàn tay Thái Từ Khôn truyền đến bất chợt cũng siết chặt bàn tay anh, gật đầu rồi Thái Từ Khôn kéo cậu đi tìm đồ.
Nụ cười Jeffrey tắt hẳn, không ngờ Chu Chính Đình lại đi cùng Thái Từ Khôn, chẳng phải quan hệ tiến triển tốt tới mức đó? Mà phải xa nhau cả tuần lễ cơ mà? Bây giờ trong đầu có một ngàn câu hỏi đang nhảy tứ tung liền bị Chu Tinh Kiệt phá rối "Thằng này sao lại tới đây rồi đứng ngẩn người ra đó, ông đây tìm mày muốn chết"
"Mày tìm tao hay mày tìm cậu bé nào đó? "
Jeffrey nói xong nhìn Chu Tinh Kiệt bằng nửa con mắt, Chu Tinh Kiệt sau khi bị vạch trần thì cũng lòi bộ mặt ra mà cười hề hề. "Mày vào đây tìm Chu Chính Đình à?"
"Ờ, nhưng bị Thái Từ Khôn kéo đi rồi, nhưng cũng may là đã kịp ôm một cái"
Chu Tinh Kiệt huýt sái vỗ vai "Tốt tốt, không sao ôm được là tốt, tao đi tìm Tiểu Quỷ đây"
Dứt lời Chu tinh Kiệt chạy vèo đi bỏ mặt Jeffrey lại bơ vơ một mình, có lez tối nay có lẽ phải ra quán rượu ngồi một mình rồi.
"Khôn Khôn, em nhớ đã để đôi giày ở đây mà"
Sau một hồi cùng Thái Từ Khôn lục tung ngăn để giày sau cánh gà Chu Chính Đình vẫn thắc mắc là đôi giày trắng tươm đáng yêu của cậu đã biến mất liền tức giận dậm chân càu nhàu. Hiện tại cậu đang mang một đôi dép đỏ hình trái dâu tây.
"Chắc là ai đã lấy nhầm thôi mà, không sao đâu"
Thái Từ Khôn cũng lục tung nhưng không thấy đâu, nhưng mà không sao, bộ dạng tức giận này rất hiếm thấy cho nên anh muốn nhìn một chút. Lúc này thì Trần Lập Nông đang bê chồng ghế dời đến bên kia đi ngang, Chu Chính Đình liền kéo lại "Nông Nông trước lúc diễn đôi giày của tao ở đây, sau khi diễn xong đôi giày của tao mất rồi mày có thấy đâu không? "
Trần Lập Nông bị kéo lại hỏi đến ngẩn người, tiếp nhận thông tin câu hỏi liền lắc đầu "Không thấy" rồi đi lướt qua Chu Chính Đình như một vị thần, cậu hận không thể xiên chết Trần Lập Nông, bạn bè vô tâm.
Thái Từ Khôn biết Chu Chính Đình đã hết kiên nhẫn nên cũng đến nói vài câu rồi xoa tóc cậu "Thôi được rồi, em mang đôi dép này cũng đẹp mà, nãy giờ em chưa ăn chắc là cũng đói rồi, mau đi thôi không tìm nữa"
"Nhưng mà.... "
"Đình Đình ngoan"
Cuối cùng cậu cũng gật đầu, ai bảo Thái Từ Khôn dịu dàng quá làm cậu phải xiêu lòng làm gì.
"Hey bro ~"
Giọng nói này đối với Thái Từ khôn quá đỗi quen thuộc nhưng không cần nhìn cũng biết là ai "Bro ~ có thấy Ngạn Tuấn đâu không? "
"Không"
"Bro ~ mày tìm nó giúp tao đi, nó đang giữ điện thoại tao đó "
"Mau cút đi, ông đây đang bận không rảnh giúp mày"
Thái Từ Khôn chính là phũ Vương Tử Dị một cách vô tình như vậy đó, không thương không tiếc mắng một câu rồi kéo Chu Chính Đình đi một mạch.
Vương Tử Dị thở dài, đi vòng vòng tìm thằng bạn yêu quý liền tình cờ thấy Trần Lập Nông đang ôm chồng thế lại bị ngã nhào, chạy đến đỡ cậu rồi giúp cậu ôm ghế "Phải cẩn thận chứ"
"Cảm ơn anh"
"Hahahaaha hôm nay em hát rất hay"
Vương Tử Dị khen Trần Lập Nông đều là lời khen thật lòng, hai người vừa đi vừa nói chuyện. Bạn học Vương của chúng ta quen bén mất mục đích đi tìm bạn học Lâm mất rồi.
_____________________________________
"Cho một nồi lẩu thập cẩm, 20 xiên tôm, 30 xiên thịt, 10 xiên mực, 3 đĩa tôm rang, 3 đĩa thịt bò xào, 1 dĩa đồ chiên, hai ly nước ép cam, có gì tôi sẽ gọi thêm"
Người phục vụ vui vẻ ghi ghi chép chép thực đơn mà khác đặt vào cuốn sổ, mặt mũi vô cùng tươi tắn niềm nở, bước chân sáo đến bếp bắt đầu gọi đầu bếp làm món.
Thái Từ Khôn đưa Chu Chính Đình đến một nhà hàng nằm trong khu đô thị sầm uất nhưng cậu không chịu, đòi ghé sang tiệm đồ nướng ké bên để dễ dàng càn quét. Thái Từ Khôn không tin nổi cậu lại có thể ăn nhiều đến vậy, đương nhiên Thái thiếu gia không vì tiếc tiền đâu.
"Đình Đình em ăn cho no vào, muốn đi đâu anh sẽ dẫn đi hết"
Chu Chính Đình mắt sáng rực rỡ khi nghe đến đi chơi liền bổ nhào đến ôm chầm lấy Thái Từ Khôn "Aaa Khôn Khôn thật tốt a "
"Coi như đây là phần thưởng cho em khi đã cố gắng tập luyện bài múa để trình diễn, được không? "
"Được hết được hết"
Nhìn Chu Chính Đình mà Thái Từ Khôn không khỏi nhịn được cười, thật sự rất đáng yêu.
Đồ ăn cũng được bày ra đầy bàn, toàn là món Chu Chính Đình thích nên cậu ăn gần hết số đó, cả buổi Thái Từ Khôn cũng chỉ ngồi bóc vỏ tôm rang cho Chu Chính Đình, lâu lâu được cậu đút đồ ăn vào mồm, nhìn gương mặt hạnh phúc của cậu khi được ăn ngon thì anh cũng no luôn rồi.
"Aa no chết mị rồi"
"Đình Đình, tôm vẫn còn mau ăn hết đi"
Chu Chính Đình đã no căng cả bụng nhưng nghe đồ ăn kêu gọi vẫn cứ tiếp tục ăn, ăn nhưng cũng có người hầu hạ còn gì sướng bằng, Chu Chính Đình cảm thấy thật tốt.
Ta nói chờ Nine Percent ra album đầu tiên mà hết mẹ nó cái thanh xuân :) chưa bao giờ tôi đu nhóm nào mà khổ sở như nhóm này các cô ạ :)
Để xem 19/10 IQIYI có giữ lời hứa không nhé :)
Ngủ ngon
❤
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip