-38-

Từ cái hôm mà Taehyung nhận chức đến bây giờ cũng đã gần hai tuần rồi . Hắn suốt ngày bận bịu mà dần dần ít nói chuyện với nó lại . Nhưng Hani cũng đâu thể trách hắn được, ngược lại còn cảm thông cho ai đó .

Chỉ tội cho Taehyung, vừa đi học vừa chạy việc công ty . Không cắm đầu vào bài vở thì lại cắm đầu vào đống hồ sơ dày cộm . Không có thời gian để nghỉ ngơi, ngày nào cũng thức khuya dậy sớm, nhiều lúc hắn còn thức trắng nguyên đêm để hoàn thành ba cái công việc đáng lẽ ra phải do cấp dưới làm mà lại bị ba hắn ép làm với ý nghĩ muốn hắn thành thạo, chĩnh chạc hơn trong xã hội quản trị kinh doanh.

Hôm nay cũng không phải là ngoại lệ .  Đã 10 giờ tối rồi mà Taehyung vẫn còn nhốt mình trong thư phòng mà xử lí đống giấy tờ nhăng nhít chữ mà không thèm bỏ vào bụng chút đồ ăn nào .

Nó cũng vừa làm bài tập cho cả nó và hắn xong, thì chợt nhớ ra thứ gì đó . Len lẻn đi sang thư phòng của hắn, nó không muốn làm phiền hắn nên đã không gõ cửa mà tự ý bước vào . Nhìn mâm cơm còn nguyên nguội ngắc . Nó chỉ biết xót xa rồi mang mâm cơm ấy đi hâm lại .

15 phút sau . Nó vào lại phòng, vẫn thấy hắn đang chăm chú làm việc, có lẽ bây giờ hắn cũng chẳng biết tới sự hiện diện của nó .

Đứng một lúc lâu, nó mới dũng cảm mà gọi hắn .

- Taehyung...anh ăn chút đồ ăn vào rồi hẵn làm việc...nếu không sẽ...sẽ...sẽ bị đau bao tử đấy .

Lúc này, hắn mời ngừng lại rồi liếc sang nó một cái mà cười ôn nhu rồi kéo nó ngồi vào lòng, hai tay vòng qua eo rồi rúc đầu vào hõm cổ nó khẽ nhắm mắt lại .

- Ừ. Tí nữa anh ăn...nhiệm vụ của em bây giờ là ngồi yên .

Nó ban đâu giãy giụa đòi đứng dậy nhưng sau khi nghe cái giọng thều thào đầy mệt mỏi của hắn thì nó lại không muốn làm loạn nữa, chỉ sợ hắn lại mệt thêm.

Lại thêm 15 phút nữa, hắn bắt đầu bỏ thả lỏng vòng tay ra, nó hiểu ý nên liền đứng dậy . Bất chốc, nó nhìn thấy mặt Taehyung đỏ ửng, hơi thở lại có chút khó khăn . Cảm giác bất ổn ập tới, nó liền đưa tay trên trán hắn mà kiểm tra nhiệt độ.

Nóng!

Rất Nóng!

- Không được rồi Taehyung! Người anh nóng quá, chắc là sốt cao rồi . Đừng làm việc nữa mà hãy nghỉ ngơi đi . Coi như em xin anh .

Nó buông tay ra rồi năm chặt lấy vạt áo anh mà kéo, ý muốn anh về phòng tịnh dưỡng . Nhưng hắn lại lắc đầu, gỡ nhẹ tay nó rồi dùng cái giọng thiếu sức sống nói .

- Anh ổn mà . Em mau ngủ đi . Tí anh sẽ ngủ sau .

- Không được . Anh đang sốt đó . Đừng cứng đầu nữa mà .

-  Anh cần phải hoàn thành xong công việc của mình . Ngoan, nghe lời anh, ngủ trước đi . Anh không sao .

- Nhưng....

- Anh đã bảo không sao . Em mau ngủ đi . Anh sẽ làm xong việc sớm thôi .

- ....chắc chứ ?

- Chắc mà .

Hắn lại nở một nụ cười ôn nhu cho nó yên tama. Còn phần nó, chỉ biết bất lức mà quay về phòng . Nằm trằn trọc mãi thì mới thiếp đi . Khoảng hai giờ sáng sau đó thì hắn mới mệt nhọc lủi thủi leo lên bên cạnh nó nằm mà cũng say giấc .

---------------------------------------------------------

Sáng hôm sau...

- Taehyung, Taehyung ah! Dậy đi, sáng rồi !

-.....ưm....ưm.....

- Hả ? Taehyung ? Anh bị sao vậy ?

- .....

Nó hoảng lên lay lay người hắn . Nhiệt độ cơ thể ngày càng tăng, hắn lại đang nằm trong tình trạng bán hôn mê, nó lo lắng mà định gọi cho Seokjin cầu cứu .

Bỗng Taehyung mở mắt rồi nhanh tay giật điện thoại của nó .

- Anh không sao . Đừng gọi cho anh ấy .

- Nhưng....Nhưng....

- Cùng lắm là nghỉ học một ngày ? Được rồi chứ ?

- Cũng được. Nhưng em cũng sẽ ở nhà để chăm sóc anh . Anh ốm mà!

- Không cần . Em ở nhà thì ai chép bài hộ anh ? Còn phải giảng lại bài cho anh nữa . Sắp thi rồi, đừng bỏ bài chứ .

- Nhưng còn anh ? Em không thể bỏ mặc anh được .

- Thôi nào . Anh đang mệt . Không còn sức mà cãi tay đôi với em . Em nghe lời tí thì mất mát gì à ?

- ...

Trong phút nóng giận . Hắn đã lỡ lời mà gắt lên . Nó cuối gầm mặt xuống đất, biết thế nào lúc nó rời đi thì hắn cũng sẽ lén làm việc mà chẳng chịu nghỉ ngơi .

Nhưng cũng đành thôi. Nó không muốn có cuộc cãi vã nào với Taehyung cả . Lẳng lặng bước ra ngoài, trước khi đi học không quên nhờ dì Oh cho hắn uống thuốc và chăm sóc cẩn thận, đừng để hắn làm việc quá sức .

----------------------------------------

Ở lớp...

Jimin:
- Hôm nay thằng Tae không đi học à ? Dạo này nó lạ nhể ?

Hoseok:
- Chắc tại áp lực công việc quá . Bác Kim cũng khó tính thật! Ai đời lại cho con mình vừa đi học vừa làm mấy việc ở công ty ? Mệt chết mất !

Jungkook:
-Miệng anh ăn mắm ăn muối . Nhỡ ảnh thài thật thì sao ?

Jin:
-Thôi mấy đứa im lặng dùm đi . Nói thật thì Jungkook, Suga với anh cũng được ông ấy giao làm việc ở công ty, nhưng chỉ là lâu lâu làm mấy việc cỏn con thôi . Còn Taehyung sao lại khác nhỉ ?

Suga:
-Ừ . Cũng đúng .

Lisa:
- Bất công! Quá đáng! Cậu thấy đúng không Hanie ?

Nó:
- À..um....

Giờ giải lao , cả đám ngồi tụ lại bàn tán đủ điều . Chỉ có nó là lo lắng cho ai đó từ nãy tới giờ. Không biết đã dậy chưa? Ăn sáng chưa? Uốnh thuốc chưa? Có làm việc quá sức không ?...Thật sự không thể nào yên tâm nỗi mà .

*ting tong*

-Thôi vào lớp rồi . Giải tán!

--------------------------------
Ngồi thêm hai tiết Toán đầy căng thẳng thì cuối cùng cũng đến giờ ra về . Nó nhanh chân chào mọi người rồi nhanh chân chạy hì hục về nhà xem hắn thế nào rồi.

- Taehyung? Anh đang đâu đấy ? Em về rồi này

Bạn cố ý nói to để hắn nghe thấy, nhưng hoàn toàn không có ai đáp trả . Căn nhà im lặng một cách đáng sợ . Chẳng có ai cả ? Dì Oh cũng không thấy đâu . Thôi rồi! Nó lại bắt đầu có cảm giác không may!

Sải bước lên lầu . Tiếng 'cạch cạch' đều đều vang lên khiến nó hơi rùng mình .

"Chắc là Taehyung đang ở phòng ngủ rồi"

Nó bước tới mở toang cánh cửa trước mặt ra . Hoàn toàn không có ai . Nó hơi nghiêng đầu .

" Có lẽ là thư phòng? "

Thế là một cánh cửa nửa được mở ra. Khung cảnh trước mặt khiến nó hoảng hốt mà lao tới . Là hắn! Là hắn đang bất tỉnh....trên sàn!

Nó lay lay người hắn nhưng vẫn không có hồi âm . Nó có thể cảm nhận được người hắn nóng ran, mặt mày đỏ chét, hơi thở gấp gáp, khó khăn .

- Taehyung!...hức...Tỉnh lại đi!.....A...Anh bảo...là không sao mà ? Ngốc! Anh dám lừa em!....hức..

-...

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


××××××××××××××××××××××××××××××××

Định không đăng khuya vậy đâu. Mà là do tối không ngủ được nên ráng rặn chữ mà viết . Không nỡ để mấy bạn đọc giả hóng lâu nên đăng luôn❤














































Này..!

Mấy bạn thích xem chùa không??




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip