TextficMỗi người con gái là một loài hoa ngát hương trong cánh rừng đại ngàn, chỉ khi họ đoàn kết đó mới trở thành khu vườn địa đàng thực sự.Hãy để mùi hương tuổi trẻ nồng nàn trên cánh mũi, để đôi mắt ngắm nhìn sự rực rỡ đang tồn tại bạn sẽ thấy ngõ rẻ thanh thản trong tâm hồn đầy dằn vặt. Hãy cảm bằng lòng đừng chỉ vội lướt qua 💫.Textfic-Teenfic nói không với teencode, mọi thứ ở đây đều được chau chuốt từ chất xám của AU, phiền ai muốn đưa khỏi Wattpad hãy hỏi ý kiến trước 🤏…
Tại sao anh ấy cứ phải quản cô như thế?Cô đã 26 tuổi rồi.Sự nổi loạn không bộc lộ ở tuổi 18 giờ lại bùng nổ ở tuổi 26."Sở Khâm, em không muốn anh quản em như vậy nữa.""Shasha, anh là bạn trai em. Làm sao anh có thể không quan tâm em?""Nhưng em rất khó chịu với cảm giác này! Em không muốn anh quản. Em không muốn tình yêu như vậy nữa!""Shasha, em phải biết mình đang nói gì! Nghĩ kỹ rồi hãy nói được không?""Em rất rõ ràng mình đang nói gì." Tôn Dĩnh Sa bực bội vò đầu."Rốt cuộc là em ghét bị quản, hay ghét anh?" Vương Sở Khâm đau đớn hỏi.Anh có linh cảm không hay, rằng có thể hai người họ sắp chia tay. Đây là một cảm giác tồi tệ."Cả hai." Tôn Dĩnh Sa cúi đầu thở dài. "Sở Khâm, chúng ta chia tay đi."…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
AU thế giới song songNgười trở về x ông chủ doanh nghiệpDịch fic với mong muốn lưu trữ, bản dịch không chuẩn xác.Tên fic gốc : 5114 | 春日见Tác giả : Wiyyyy (AO3)…
Một câu chuyện về sự tổn thương, chữa lành và yêu - không phải vì quên được quá khứ, mà vì cuối cùng, ta cũng tìm được người chấp nhận mình trọn vẹn, kể cả khi chưa từng là một bản thể hoàn hảo.---Bình chọn cho mình nha 😉…
Chào mừng mọi người đến với tác phẩm mới lần này.🥳Bộ truyện được viết hoàn toàn theo sở thích cá nhân, không liên quan đến người thật, vui lòng không gán ghép lên người thật.Tác giả: 郝一口哇Dịch và beta: Vy Vy Các 🍟 đã sẵn sàng cho một hành trình mới đến với "Thành phố Thiên Thần" của Shatou chưa. Xách balo lên và khởi hành nào.😎Bản dịch đã được cho phép, không đảm bảo đúng 100%.…
Tác giả: 火辣西瓜Dịch và beta: Vy VyDự án tiếp theo này sẽ là câu chuyện gương vỡ lại lành của Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa. Nếu các bạn cảm thấy hay cứ tự nhiên như ở nhà nhé, nếu truyện không hợp sở thích của bạn hãy nhẹ nhàng rời đi. Câu chuyện được viết hoàn toàn theo sở thích cá nhân, không có thật và vui lòng không gán ghép lên người thật. Chào mừng bạn đến với thế giới của Shatou.…
LyHan là một con người lạnh lùng, không hề có cảm xúc với bất cứ ai, xung quanh cô có rất nhiều người yêu thích nhưng cô không để tâm đến, công việc chính của cô là batender tại một quán rượu. Han Sara là một tiểu thư nhà giàu hư hỏng, sẵn sàng vung tiền để đạt được thứ mình muốn. Trong một đêm thanh tịnh, Han Sara đến quán rượu của LyHan để giải khuây, bọn họ đã gặp nhau ở đó. Tuy nhiên, ban đầu Han Sara có thành kiến với LyHan, cô không ưa cô ấy tại vì tính cách lạnh lùng của LyHan. Liệu rằng với tính cách trái ngược như vậy thì hai người có đến được với nhau hay không?…
Cuối năm lớp 12, Lyhan và Hansara - hai cô gái học cùng lớp nhưng chẳng mấy thân thiết - bất ngờ trở nên gần gũi khi cùng tham gia nhóm nhảy cho buổi văn nghệ. Hansara có người yêu, Lyhan chẳng nghĩ gì nhiều... cho đến khi trái tim bắt đầu lệch nhịp.…
Tình yêu của Shatou như cơn gió, đôi khi đến muộn màng, nhưng khi nó đến, mọi thứ đều trở nên thật sự ý nghĩa. Dù khoảng cách và thời gian có làm cho trái tim họ mệt mỏi, nhưng cuối cùng, tình yêu vẫn sẽ tìm thấy đường về. Gió dù có muộn, cũng sẽ đến, như tình yêu, dù trễ nải nhưng khi chạm đến, tất cả sẽ trở nên hoàn hảo.…
Gương vỡ lại lành, HE, có em bé."Aaaaa, Sa Sa sắp quay lại rồi!"Đồng đội đang tụ họp vui vẻ, từ nhà vệ sinh trong nhà hàng bước ra, đi phía sau Hà Trác Gia và Tôn Minh Dương, Vương Sở Khâm nghe thấy tiếng hét đầy phấn khích của Gia Gia.Trong khoảnh khắc, Vương Sở Khâm như ngừng thở.Bốn năm rồi.Nghe thấy cái tên ấy, trong lòng vẫn đau như kim châm.Bao đêm dài, gọi tên cô trong mơ rồi tỉnh giấc, nước mắt ướt đẫm gối.Rõ ràng là không yêu, vậy mà sao tim lại đau đến thế.Trên kệ trưng bày đầy ắp các bức tượng, chiếc cúp vô địch đơn Olympic mà anh mơ ước bấy lâu và chiếc huy chương vàng được đặt trong góc. Ở vị trí trung tâm, tất cả đều dành cho đôi nam nữ."Anh trai, lần này lấy được huy chương vàng, em sẽ để anh véo má em lần nữa.""Đồng đội của tôi ấy à, đầu tiên là cũng rất đáng yêu.""Hy vọng đôi nam nữ của chúng tôi, ngày càng tiến xa.""Anh ấy đứng cạnh tôi, tôi cảm thấy rất yên tâm.""Hai chúng tôi, tâm cũng ở cùng một chỗ.""Chiếc huy chương vàng này, là khởi đầu đẹp nhất của chúng tôi."Từng lời cô nói, khắc sâu vào tim anh. Trong những đêm không ngủ được, anh lại mang ra nghiền ngẫm hết lần này đến lần khác, bóp nát, rồi ghép lại. Từng chữ như mang theo dao, đâm vào anh đến mức thân tàn ma dại.Nhưng, là anh nhát gan, đúng không?Rõ ràng trước buổi tiệc chia tay, cô đã hỏi."Vương Sở Khâm, anh có thích em không?"…
mỗi chương một cp, mn oder cp ở cmt chap nào mình mở nhận oder cho mình ạ, cmt yêu cầu cp ở chap viết về cp khác mình không viết nhe. có chương có h+, có chương không :v không có lịch up cụ thể.…
Dương Thần là một cảnh sát, vì bị tội phạm trả thù nên đã mất mạng .Khi tỉnh dậy cô thấy mình trở thành một đứa trẻ 10 tuổi ở một nơi mà cô chưa thấy bao giờ. Từ ấy, cô bắt đầu một cuộc sống mới .…