[SooKay] Comet Crash 🌃
có một người lẳng lặng yêu một người suốt cả tuổi thanh xuântừ năm 17đến năm 29 tròn 12 năm…
có một người lẳng lặng yêu một người suốt cả tuổi thanh xuântừ năm 17đến năm 29 tròn 12 năm…
Bệnh viện Đại học Y và năm nữ giáo sư có cái tôi to bằng giảng đường lớn.…
nhung nhớ một bóng hìnhlưu ý : trí tưởng tượng đừng đem đi đâu và đừng nghiêm túc quá…
Yêu thầm,HE.…
Đời trước mẹ cậu cùng chị gái tranh dành một người đàn ông, đời này cậu cũng vướng tình huống y như vậy... liệu cậu có thực sự được hạnh phúc?…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
hành trình cua cô em Hoàn Mỹ của Ngân Mỹ thế nào đâyy…
lưu ý : không liên quan đến đời thực, xin đừng đem đi đâu, cũng đừng nghiêm túc quá khi đọc ạ…
"Rõ ràng là yêu mà không biết làm sao, để tình yêu mạnh mẽ không đứt gãyTại sao cuộc sống không cho phép người ta trưởng thành rồi mới sửa chữa quá khứTôi từng có được anh, thật khiến trái tim tôi xót xa."Lâm Dậu Gia "Tâm Xót"…
Hắn cậy hắn có quyền, nên đường Tôn Dĩnh Sa đi dù có trải đầy gai cũng sẽ hóa hoa hồng*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Thể loại: Tình cảm, GL, ngọt, chữa lành, HEGiới thiệu:Đứng trước tình cảnh chênh vênh khi sự nghiệp tuột dốc và tình cảm lận đận, Han Sara vô tình gặp được Lyhan. Sara nhiều lần không hiểu lòng mình, càng không nghĩ rằng sẽ có một ngày người chị này trở thành một phần trong cuộc sống của cô. Từ những việc giúp đỡ nhỏ nhặt, những lời cảm ơn chân thành đến những cái nắm tay vụng về. Trái tim cô gái bé nhỏ dần rung lên vì chị. Chị là ánh sáng, là niềm tin và sự ấm áp dịu dàng đến bên đời em.…
một quán cafe mang phong cách châu âu ở góc đường nhỏ bên trong quán là những chuyện tình của chủ quán và nhân viên. Xoay quanh nhau để gỡ lấy nút thắt của quá khứ và buộc lại một chiếc nơ xinh cho nhaulưu ý : không liên quan đến đời thực, đừng đem đi đâu ạ…
Gương vỡ lại lànhOCC…
Những câu chuyện với 30 em bé xinhfocus on MiuCam & MoonPhuong ó…
AU thế giới song songNgười trở về x ông chủ doanh nghiệpDịch fic với mong muốn lưu trữ, bản dịch không chuẩn xác.Tên fic gốc : 5114 | 春日见Tác giả : Wiyyyy (AO3)…
"Tôn Dĩnh Sa, rõ ràng em là mặt trời nhỏ, tại sao đôi mắt luôn ngấn lệ vì cậu ta?""Bởi vì anh ấy không hiểu ạ"Cô yêu hắn, nhưng cô chưa từng một lần nói ra.Cô yêu hắn, nhưng cô luôn giữ nó trong lòng như một bí mật.Cô yêu hắn, nhưng cô thà chọn câm lặng, còn hơn là phải thốt lên những lời khiến mình trở nên thảm hại.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
xoay quanh khu trọ của trường đại học - chuyện tình yêu của báo chí × truyền thônglưu ý : không liên quan đời thực, xin đừng đem đi đâu ạ, cũng đừng nghiêm túc quá…
Lyhan - nữ sinh lạnh lùng, nổi tiếng, luôn được theo đuổi nhưng chưa từng rung động.Hansara - cô em khóa dưới rạng rỡ, dễ thương, nhưng trái tim lại mong manh.Khi hai thế giới va vào nhau, tình yêu bắt đầu chớm nở giữa những ánh nhìn, ghen tuông và thử thách.…
Lyhan - idol đã debut, lạnh lùng và hướng nội, luôn giữ khoảng cách với mọi người.Hansara - thực tập sinh mới vào công ty, hoạt bát, tự nhiên, và mang một trái tim dũng cảm yêu không sợ tổn thương.…
Một mớ bùng binh, một mớ bồng bông…