( Nhã x Huy ) Ngày em khóc trong lòng anh
Lần đầu tiên, sau bao năm, Trần Gia Huy không còn phải khóc một mình.…
Lần đầu tiên, sau bao năm, Trần Gia Huy không còn phải khóc một mình.…
" Cậu chỉ cần ngồi im để tôi vẽ nên dung nhan của cậu"…
Khi rời môi khỏi cơ thể người là lúc tôi chợt cảm thấy bản thân nên rời đi...…
Đi cùng nhau trên con phố nhưng chẳng ai mở lời trước...…
Vẫn còn có bờ vai dựa vào, một ánh mắt vẫn luôn hướng về mình và một bờ môi luôn chờ nụ hôn từ mình...…
"Chiến sĩ nhỏ...Người nhỏ nhưng tinh thần đánh giặc không nhỏ"…
Chỉ cần một cái ôm ấm trước ngọn lửa sáng...…
Và ở nơi nào đó, có lẽ những đóa hoa mọc ngược vẫn nở, không để được nhìn thấy, mà để được cảm nhận...…
Nơi đây từng có người đợi và cũng có người vội vàng đến...…
" Chiến tranh không cho phép bày tỏ tâm tư nỗi lòng..."…
Sen nghiêng người một chút, đủ để hơi thở của Hải chạm vào bờ vai mình khi gió xoay...…
Máu cứ chảy thành dòng rồi cứ loãng mãi khiến cho lòng tôi không thể yên...…
Cậu là người cho tôi biết được mình vẫn là một người có cảm xúc và không bị chai sạn chỉ là do không bộc lộ…
Đôi mắt ấy cứ nhìn tôi mãi như đang khát khao về một ngày được trở về với sự tự do trong bầu trời xanh hoà bình...…
Khắc tên trước đúng là một điềm xui nhưng nếu lỡ không khắc thì sao có thể nằm cạnh nhau dưới một lớp đất dày như vẫn đang đồng hành cùng nhau trong một thế giới khác...…
Tiếng hát cuối cùng vang lên, rồi tắt dần, nhường chỗ cho sự im lặng ấm áp...…
Đến lúc người rời đi, tôi vẫn chưa hoàn thành những bản tình ca tôi dành cho người...…
Vô được đây cậu đã trụ được nhiều ngày rồi nhưng cớ sao bây giờ lại thấy bất mãn đến thế?…
Tình đầu không hề dang dở. Nó chỉ đang đợi họ trở lại đúng thời điểm mà đáng lẽ ra họ thuộc về nhau.…