vườn này lạc đà chăn
au: cuccitbitduotp cp: alldeftwarn: ooc, mary sue 🤡🙌 ghi đây phòng hờ th chớ có th hay ko thì ko biếttình trạng: đang sáng tác…
au: cuccitbitduotp cp: alldeftwarn: ooc, mary sue 🤡🙌 ghi đây phòng hờ th chớ có th hay ko thì ko biếttình trạng: đang sáng tác…
link fic gốchttps://www.wattpad.com/story/289425097?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=piggiee_chewe&wp_originator=2G6coqhb0M4T6RqC2PVu02gTuYBovyJTn4lbWdSsfacv13ixDPwoKyitpBmTLYMvXmQS3R3RgluaX4KKg5Ki5W4a5bW4mYehefN6Rv0AGVR5VCv%2BW948paojZ%2F6iw%2FHh❗fic cover chưa có sự cho phép của tác giả(Au: TranNguyen140499 )…
Sau khi đọc văn án xong nếu hợp gu và tốt thì mọi người có thể kiêu mình để mình ra chương sớm có gì không hợp lý thì ghi cho mình nhé mình sửa cảm mọi người. ❤📘 Giới Thiệu Truyện - Trở LạiNgô Tà trọng sinh sau khi qua đời vì bệnh lúc tuổi già.Cậu tỉnh lại vào thời điểm Chú Ba mất tích, và bắt đầu lại hành trình từ Mộ cổ Trường Sa.Lần này, Ngô Tà mang theo toàn bộ ký ức của kiếp trước - kinh nghiệm, bản lĩnh và võ công như Tiểu Ca.Cậu không chỉ muốn tìm lại những người từng đồng hành, mà còn dẫn dắt mọi thứ quay về đúng hướng cũ, dù chỉ một mình biết trước tất cả.Trương Khởi Linh (Tiểu Ca) và Bàn Tử dần dần nhận ra sự thay đổi của Ngô Tà, bắt đầu nghi ngờ... rồi rung động với con người ấy.CP chính: Bình × Tà (Trương Khởi Linh × Ngô Tà)CP phụ: Hắc Nhãn Kính × Giải Ngữ Hoa (Hắc × Hoa); Bàn tử × Văn thái ( âm dương ) nhắc nhở văn thái đã chết ; . . . . .(À về độ dài dự tính thì sẽ khoản 500 ạ , ngoại truyện thì mình với bạn gấu chưa biết có viết ko ạ ) kham khảo thoi ạ ko chắc chắn sẽ dài 500 đâu ạ . có khi sẽ ko có ngoại truyện và kết thúc truyện sớm hơn 500 chương nếu mình và bạn gấu lười ạ 🐻😙---📎 Lưu ý nhỏ từ người đăng truyện:> Mình đăng truyện này vì mình cực kỳ mê CP Bình × Tà, và có nhờ bạn Gấu (AI) viết lại từ bản gốc Đạo Mộ Bút Ký để mình đọc dễ hơn.Truyện có yếu tố đồng nhân, không hoàn toàn giống nguyên tác.Mình rất trân trọng mọi góp ý, nhưng xin hãy nhẹ nhàng và lịch sự nha vì mình chỉ là người yêu thích truyện, không phải tác giả chuy…
1 câu truyện ngắn có thể kéo dài khoảng 1-5 chương hoặc nhiều hay ít hơn…
Chuyện cổ tích về tình yêu ..........…
Đến trường là một niềm vui, nhưng chẳng vui khi phải học bài cả, nhưng tụi nó, 12 chòm sao sẽ đoàn kết và biến điều đáng sợ ấy trở thành niềm vui, qua 3 năm học cấp ba, cả đám sẽ được trải nghiệm : quậy phá, học bài, bị phạt, bị ông thầy Xà Phu la và yêu thương một người...…
nó ko đc hay vì lần đầu mình viết alltake…
𝑺𝒐𝒎𝒆𝒘𝒉𝒆𝒓𝒆 𝒊𝒏 𝒕𝒉𝒆 𝒎𝒖𝒍𝒕𝒊𝒗𝒆𝒓𝒔𝒆; 𝒕𝒉𝒆𝒓𝒆'𝒔 𝒂 𝒚𝒐𝒖 𝒂𝒏𝒅 𝒎𝒆 𝒕𝒉𝒂𝒕 𝒘𝒐𝒓𝒌𝒔 Cánh cổng dẫn đến vũ trụ 21:00 đã mở.Vũ trụ lúc 21:00 - "Jung Jihoon và Han Wangho bên nhau đêm cuối trước khi anh rời đi." © Project Chonut 24h - What if...…
𝑺𝒐𝒎𝒆𝒘𝒉𝒆𝒓𝒆 𝒊𝒏 𝒕𝒉𝒆 𝒎𝒖𝒍𝒕𝒊𝒗𝒆𝒓𝒔𝒆; 𝒕𝒉𝒆𝒓𝒆'𝒔 𝒂 𝒚𝒐𝒖 𝒂𝒏𝒅 𝒎𝒆 𝒕𝒉𝒂𝒕 𝒘𝒐𝒓𝒌𝒔 Cánh cổng dẫn đến vũ trụ 01:00 đã mở.Vũ trụ lúc 01:00 - "Jung Jihoon và Han Wangho cùng nuôi một đứa nhỏ mang tính hiếu kỳ cao ơi là cao." © Project Chonut 24h - What if...…
Văn án :Buổi chiều mưa, tôi nhìn thấy họ.Hai chàng trai, lặng lẽ đi qua con phố, qua mái nhà, qua cả những ngõ hẹp tối mịt.Họ vừa cười vừa nói, như thể chẳng bận tâm thế giới này có tồn tại hay không.Họ bước đi mãi, không một lần dừng lại.Có người bảo họ là kẻ lữ hành. Có kẻ thì thầm, họ chính là những vị thần quan sát mọi thế giới.Còn tôi, chỉ là một kẻ tình cờ bắt gặp, và ghi lại hành trình ấy.Từ những cánh cửa bí ẩn, họ đi qua vô số thế giới: hiện đại, đồng quê, phép thuật, chiến tranh, và cả những mảnh vụn quá khứ.Ở đâu đó, họ sẽ giúp đỡ. Ở đâu đó, họ chỉ cười nhạo. Và đôi khi, họ lặng im đứng nhìn.Một hành trình không có hồi kết.Một tình yêu bất diệt trong vĩnh hằng.Nhân vật : Minh quan ( công) × Bạch minh ( thụ) Nhân vật phụ: Tôi ,...______mình viết là vì mình yêu thích nên ai có góp ý thì nhẹ nhàng với mình nhé mình trân trọng mọi lời góp ý của mọi người . có thắc mắc thì mình sẽ giải đáp vì đây là lần đầu mình viết .nay ngủ mơ thấy cặp cp kiểu này đẹp nên viết thử .…
Chào mọi người, đây là ước muốn từ rất lâu của mình rồi nhưng giờ mình mới có cơ hội để thực hiện - ViếtCác bạn có thể gọi mình là Chikobovy, hoặc đơn giản là Hải Anh. Đây là sẽ tác phẩm đầu tiên của đời mình. Viết cho những điều mình thấy, viết cho những thứ mình nghe và viết cả về những lẫn lộn, những mệt mỏi, những kì diệu mà mình đã, đang và sẽ trải qua. Mình mong rằng những chia sẻ, những điều mình viết hôm nay sẽ có ích với bạn, hoặc ít nhất nó giúp bạn ổn định cảm xúc sau những bộn bề ngoài kia!Cảm ơn bạn đã đọc đến đây…
Đây là câu chuyện mik rự nghĩ ra và chỉ lm cho zui mong các bn đừg ném đá 2 nhân vật trong chuyện là 2 nhân vật có thật nhưng mik ko bt có iu nhau ko nhưng mik thik họ và sẽ lm về họCác bn có thể gọi mik là Chippy hoặc Chip…
Chuyện tình trái ngang mà hài hước của mọt sách Phương Thảo và trùm trường Hoàng Phúc ?Ban đầu, hai người này được xác định là không đội trời chung, Thảo hoàn toàn không thèm để ý đến Phúc, nhiều lúc còn coi cậu ta là không khí, thế nhưng trong một lần nọ, cuối cùng Phúc đã dành được một chút cảm tình ít ỏi của Thảo, hai người dần lại gần nhau hơn, hiểu nhau hơn.Thế nhưng cô bé Thảo lại quá nhút nhát, không giám bày tỏ tình cảm của mình,cứ thế giấu nghẹm tâm tư, cố gắng từ từ thay đổi ngoại hình để được bên cạnh Phúc. Còn Phúc vì để được sánh vai bên Thảo, từ một cậu trai bỏ bê học tập, Phúc đã trở thành một cậu học bá có tiếng ở trường, vừa đẹp trai vừa học giỏi, làm sao tôi có thể sánh với cậu ấy chứ... -------------------------------Cách gây ấn tượng với crush:1. Hãy độc lạ giống như Bình DươngNgười ta gửi một lá thư, còn tôi gửi một con thuyền, thuyền giấy bằng vàng đấy! hi vọng có thể thu hút được một chút sự chú ý từ cậu ấy.--------------------------Mãi đến sau này, khi hai người đã thành vợ chồngPhúc: Con trai, sau này muốn cua crush phải gửi thuyền giấy được gấp từ giấy đính kim cương đấy, chứ đừng như mẹ con, gửi có mỗi con thuyền bằng vàngThảo: Anh biết từ lúc nào /////Phúc: Từ lá thư đầu tiên, chữ của crush mình mà còn không nhận ra thì còn làm ăn gì nữa…
Toàn bộ câu chuyện dưới đây là có thật...…
Những đoản ngắn kinh dị…
Mắc kẹt tại trái tim ác ma…
Đọc đi rồi biết…