Sookay | Giao điểm.
sau tất cả liệu ta sẽ trở về không? --toàn văn hoàn.…
sau tất cả liệu ta sẽ trở về không? --toàn văn hoàn.…
pairing: nguyễn huỳnh sơn x trần anh khoacategory: 1 là hề, 2 là hề, 3 vẫn là hềsummary: tên có thể yên chứ truyện không yên"bạn đừng qua đây, em sợ... sợ rằng sẽ làm bạn sợ em..."…
*Abandonment Syndrome: hội chứng của người sợ bị bỏ rơi Sơn có đừng bỏ Khoa một mình được không?Truyện không ngược, ngọt ngọt cũng vừa nêm nếm tác giả:id kìa người đẹp không reup nha, đem đi xé lồn#1 sookay -16/5#1 soobin -18/5#2 kaytran -18/5#1 kaytran -21/5#3 soobon -21/5#2 sookay -23/5#1 sookay -24/5#2 sookay -7/6#1 sookay -8/6#2 kaytran -10/6#2 sookay -14/6#1 sookay -16/6…
nhà bố tùng bố khôi nuôi ba con mèo lạc.lowercase.…
⚠: lowercase, nhân vật có thậtkhông mang truyện ra khỏi nơi đâycó đườnglẫn với thuỷ tinh.…
soobin hoàng sơn × kay trầnnguyễn huỳnh sơn × trần anh khoawarning : ooclowercasekhông có thậtviết về anh sơn và em khoa,viết về mảnh tình,không biết đi về đâu.…
Một ngày nọ, cơn gió thu đi ngang qua con phố nhỏ bình yên, nghe được tiếng bàn tán của mấy cô thiếu nữ vừa sang xuân.-Nghe nói tiệm hoa mùa hạ cuối phố có năm cha con đẹp trai lúm.-Bên tiệm trà thanh xuân kế bên cũng có ba anh trai đẹp hong kém bên kia đâu nha.-Tiệm áo mùa đông đối diện cũng toàn trai đẹp mà tiếc là mấy ảnh yêu nhau mất tiêu.Gió thu khóc thầm "Tại sao không có ai đặt tên cho mùa thu vậy, huhu"🥇 𝐓𝐨𝐩 𝟏 #atvncg: 𝟏𝟕/𝟎𝟓/𝟐𝟎𝟐𝟓🥇 𝐓𝐨𝐩 𝟏 #nekole: 𝟏𝟕/𝟎𝟓/𝟐𝟎𝟐𝟓🥇 𝐓𝐨𝐩 𝟏 #stneko: 25/07/2025…
Nhà thám hiểm và chàng tiên hoa…
"Sơn ơi, bao giờ anh về?""Sắp rồi, bạn chờ anh một chốc nhé?"________________________________Tớ là nhân viên tiệm bánh Tiramisookay, và đây là mẻ bánh đầu tiên tớ nướng cho hai chủ tiệm. Lại còn có hứng ngay lúc bão táp mưa sa cơ, nên là tớ đem bão vào mẻ bánh luôn haha. Các nhân viên ghé lại nhâm nhi thì cho tớ xin ý kiến với nhé :3…
Truyện được lấy ý tưởng từ tranh Đông Hồ "Đám cưới chuột" và phim "Kẻ ăn hồn". OOCbối cảnh chung: tương tự như vũ trụ của "tiểu miêu nhà Lê quận công" nhưng ở vũ trụ này linh khí đất trời dồi dào hơn bao giờ hết giúp những kẻ muốn làm người nhưng tích không đủ đức hạnh có cơ hội làm điều mình muốn. Chúng sống trộn lẫn, hòa nhập với con người từ lâu, thậm chì còn xây dựng nên cho mình một gia tộc quyền lực. Nhưng thú vật mãi không thể ngang bằng người, chữ "con" trong chúng vẫn lớn hơn chữ "người" nên chẳng lạ gì khi bi kịch tìm đến chúng.…
một chàng trai trên con đường thực hiện âm nhạc của mình, vô tình gặp được một chàng ca sĩ trẻ tuổi ở buổi casting, hắn ta đã nhắm đến em, điều gì sẽ xảy ra với em? và rốt cuộc hắn muốn gì từ em?…
"Yêu thầm chính là tự ti, vì tự ti nên mới lựa chọn yêu thầm."Lần đầu tôi gặp cậu là vào một chiều mùa thu lá vàng rơi rụng, khi cái nắng gắt, nóng nực của mùa hạ đã chịu vơi đi trên mảnh đất thủ đô này.Ngày mà tôi quyết định buông bỏ tình cảm đơn phương đó, là ngày mà ánh nắng ấm áp của mùa xuân đang dần xâm chiếm mọi ngõ ngách vẫn còn đang vương chút hơi lạnh còn sót lại của ngày đông giá rét.Xuân qua, Hạ đến, Thu đi, Đông về. Thì ra tôi đã thầm yêu cậu lâu đến thế, thứ tình cảm ngay từ đầu đã biết trước không có kết quả, vậy mà sao vẫn dại khờ, tơ tưởng mãi về sau?---"Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ" được viết bởi Mây Quýt (maytrang27).Đăng lần đầu tại Wattpad vào ngày 07/09/2023. Bìa minh hoạ: Gumi Books----Chào mừng bạn đến với chuyến hành trình của "Thầm Yêu Ánh Dương Rực Rỡ".…
À, thì ra trai Hà Nội là như thế…
Kịch bản như phim ngôn tình mất não Trung Quốc…
Không đầu không đuôi.…
Ơn nghĩa truyền thụ vượt trên phận vương-thầnCảm hóa tình thân gói trong chiếc quà vặt...."Thưa thầy, trong các anh em con, có phải con là đứa trẻ kém cỏi nhất không?""Tại sao điện hạ lại nói thế?""Thầy là thầy của con, hẳn thầy đã biết..."Là vương gia một nước, cậu không cho phép bản thân được biếng nhác.Là phận con tiên đế, cậu không thể dùng lý do để biện hộ cho sự vô dụng của mình. Biết làm sao đây, khi xung quanh cậu là những bậc anh tài xuất chúng?Cảnh báo: Truyện ngắn này có thể khiến bạn đọc lên cơn sốc đường vì quá ngọt. Có chuyện gì tác giả sẽ không chịu trách nhiệm.…
"Tôi là mợ cả, còn cô - chỉ đi vào bằng cửa sau."Ngày đó, cậu cả Huỳnh Sơn cưới Anh Khoa về làm mợ cả không phải vì cha mẹ sắp đặt, mà vì yêu.Mợ cả đẹp như tranh, dịu dàng như gió xuân, từng là niềm kiêu hãnh của cả phủ họ Nguyễn. Nhưng tình yêu nếu không giữ, thì hoa cũng phai, gấm cũng tàn.Một lần bị phản bội, Khoa chọn rút lui, không ồn ào - mà để lại lời cảnh cáo khiến cả nhà phủ không ai dám ngẩng mặt.Đến khi cậu cả nhận ra... thì người đã không còn là "mợ cả" nữa. Chỉ còn là Khoa - người cậu phải học cách yêu lại, bằng tất cả sự nhẫn nại và chân thành.…
tác giả: hpCó một mùa đông ấy...sẽ đến rồi sẽ điKhông reup nhoa…