Người ngồi bên cửa sổ
Chuyện tình giữa Yoo Joonghyuk-một Alpha và Kim Dokja-Omega nhưng lại sống với thân phận Beta…
Chuyện tình giữa Yoo Joonghyuk-một Alpha và Kim Dokja-Omega nhưng lại sống với thân phận Beta…
Warining : Muốn conment gì cũng được , muốn hỏi gì cũng được , tốt hay xấu , cta cùng bàn Ai k thích cứ việc bấm comeback , k tiễn Tôi k phải kẻ hay viết truyện vì tôi là con trai…
Một người năng động, một người lạnh lùng - họ vốn chẳng ưa gì nhau, nhưng lại buộc phải sống chung dưới cùng một mái nhà ký túc xá.Từ những va chạm vụn vặt, cảm xúc dần len lỏi lúc nào chẳng hay. Nhưng khi tình cảm chưa kịp gọi tên, hiểu lầm đã khiến họ quay lưng...Liệu hai trái tim từng khép kín có đủ dũng cảm để một lần nữa bước về phía nhau?…
Một chuyện học đường bình thường thôi....À thật ra là không bình thường lắm.**LƯU Ý** có H nặng, cân nhắc trước khi đọc…
Cậu ấy luôn ngồi ở bàn gần cửa sổ, nơi ánh nắng chỉ vừa chạm tới mép bàn rồi tan đi.Còn Anh - người từng nghĩ cậu giả tạo - bỗng một ngày nhận ra mình không còn chắc chắn điều gì là thật nữa.Và từ lúc nào đó, giữa ánh sáng và bóng tối, đã có hai người cùng im lặng lắng nghe nhau.....Thể loại: ABO,Đam Mỹ,Ngược,Tâm lý học đường. Nhân vật : Hữu Lăng Vũ x Cố Triêu Dương
Học đường, niên hạ, fanfic, ngọt,mơ,....OTP NegavisaacAn muốn có người yêu. An không biết thích ai. Cú đá sức mạnh khiến cho An tìm thấy crush rồi!-----------------------------------------------Hello các đồng Otp :))) đá thủ tiểu cô nương và cây phóng lợn đây :)))) acc cũ không dùng được rồiNgắn cụt lủnVăn như qq nhưng viết vì sở thíchkhông hay, có lỗi thì cứ góp ý thoải mái nheNhiều cp, không thích thì không đọc đừng chửi khi vớ phải notp…
Nhặt nhạnh những ý nhỏ, suy nghĩ sâu xa hơn ta thấy câu nói đó đáng-để-suy-ngẫm-lại-cuộc-đời... Ta thấy chính ta trong câu nói vừa nhắc đến! Chỉ mong là trùng hợp chứ không phải là viết cho ta. _Phạm Thị Anh Thơ_…
Vào khoảnh khắc nhìn vào đôi mắt nhạy bén kia, tôi mới chợt nhận ra từ nãy đến giờ, những câu mà cậu ấy hỏi chỉ là đang khẳn định phán đoán của bản thân mà thôi.Vỗn dĩ ngay lúc đầu cậu ấy đã biết tôi nói dối rồi. Nhìn gương mặt không cảm xúc của Hoàng, tôi chỉ biết thầm trách bản thân đã không tìm hiểu kĩ về bệnh đau mắt đỏ."Trâm Anh, tớ hình như phát hiện ra, mỗi lần cậu nói dối mà không có chuẩn bị trước là sẽ lại liếm môi!" Bỗng cậu ấy mỉm cười nhẹ, lại nói tiếp.Và khi lời của Hoàng vừa dứt, đôi mắt tôi nhanh chóng kinh ngạc đến mức mở lớn hơn, ngay cả mỗi cũng hé mở.Trong đầu thì lập tức nhớ lại lúc bản thân liếm môi khi nãy.Hoàng... cậu ấy vẫn luôn quan sát tôi??__________________•🌷Tên cũ: Mặt Trời Trên Đỉnh, Mùa Hoa Cúc Dại.•🌷Nhân vật chính: Trịnh Thái Duy Hoàng × Đoàn Vũ Huyền Trâm Anh.•🌷Tình trạng: đang hoàn thiện.•🌷Số chương dự kiến: trên 45 chương, chưa tính ngoại truyện.•🌷[LƯU Ý📌]: Hãy đọc thêm "Chương 0" để biết chi tiết hơn về truyện.•🌷Ngày đăng: 09/11/2024🌷•🌷Ngày đăng lại: 13/03/2025🌷•🌷Nguồn bìa: tác giả tự vẽ.•📌 [CẢNH BÁO]📌: tuy truyện là thể loại chữa lành nhưng sẽ có khoảng hơn hai chục chương có cảnh khá tiêu cực.📌…
Tác giả: @DK月下拾荒Tình trạng: going on…
Mai Anh sống lặng lẽ như một bản nhạc trầm - đủ dịu dàng để ai cũng cảm mến, đủ kín đáo để chẳng ai thật sự hiểu rõ.Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường cho đến ngày anh chuyển đến - một học sinh mới với gương mặt khiến người khác không thể rời mắt, một kiểu người luôn tỏa sáng giữa đám đông... nhưng lại dịu dàng đến lạ mỗi khi nhìn cô. Càng trớ trêu hơn khi cậu không chỉ là bạn cùng bàn, mà còn là hàng xóm sát vách - nơi những cuộc gặp gỡ vô tình dần hóa thành thói quen, nơi ánh mắt trao nhau nhiều hơn những lời nói.Cô cứ ngỡ mình sẽ mãi là người đứng ngoài những nhịp tim vội vã của tuổi trẻ. Thế mà chỉ bằng một nụ cười nhẹ, anh đã khiến thế giới khép kín của cô rung lên nhẹ nhàng."Giữa những âm thanh của tuổi trẻ, giọng nói của cậu là thứ tớ không muốn lãng quên."Ảnh bìa: 藤~小石头 Truyện bắt đầu viết: 22/7/2024Đăng trên W: 6/8/2024 Tác giả: Melbor…
"Phải đến khi trưởng thành, tôi mới biết cuộc sống ngoài kia khắc nghiệt đến nhường nào. Tôi nhớ tôi của ngày xưa, nhớ các cậu với dáng vẻ ngốc nghếch, những nụ cười tươi không có muộn phiền..."Một câu chuyện về sự trưởng thành của những đứa trẻ có hoàn cảnh không được trọn vẹn.Viết bởi Dori.…
Yêu một người nổi tiếng…
Truyện học đường, chắc là không hài, cũng không có gì đặc biệt. Ý là mình viết về những con người bình thường, giống chúng ta.Bìa được edit bởi: The June Team…
Một câu chuyện bù đắp nuối tiếc thời đi học đã qua."Chúng mình cùng nhau đạt giải hsg quốc gia, cùng nhau vào một trường đại học nhé"…
Truyện kể về hai cô bạn họcMột cô gái bị khiếm thính tên Lan Anh, và một người với đôi mắt nhạy bén, Tuỵ An.Tuỵ An có thể "Đọc vị" người bạn của mình, cho dù Lan Anh không nói được. Mọi người cùng đón xem những tình tiết hài hước của hai cô bé này nhé…
Con người ta thật lạ. Họ luôn than thở rằng sao bản thân lại quá cô đơn. Trong khi rõ rành rành chúng ta thấy họ đang có rất nhiều mối quan hệ tốt đẹp. Ngẫm nghĩ mãi có lẽ cũng vì trái tim mà ra. Mối quan hệ bạn bè, đồng nghiệp,... nhiều thế đấy nhưng tất cả chỉ để thỏa mãn nhu cầu trò chuỵên, chia sẻ thiết yếu của con người hay đôi khi còn có sự lợi dụng. Chẳng có mối quan hệ nào đựơc gắn kết bằng tình cảm chân thành, sự thấu hiểu gĩưa trái tim với nhau cả. Vậy nên họ mới thấy cô đơn và điên cùông tìm kiếm. Tíêc thay hành trình tìm thấy mối quan hệ ấy... đâu phải là điều dễ dàng với tất cả chúng ta, cả tôi và bạn.~~~~~~~~~•••••••~~~~~~~~~"Trên đời này có hai điều mà con người sợ nhất. Một là phải sống xung quanh những người giả dối, tưởng đông vui nhưng hóa cô đơn. Hai là không có lấy một người để tin. Và bây giờ mày không vướng vào hai điều ấy vì mày đã có tao. Một người sẽ mãi mãi là bạn thân của mày. Chỉ một mà đã đủ."- trích từ truỵên…
Truyện đam mỹ học đường, dựa trên câu chuyện có thật của một bạn dấu tên.Truyện mang tính chất tâm sự.Truyện ngắn.Là chuyện tình của kẻ đơn phương.…
không biết có hay không, tại chưa viết truyện kiểu này bao giờ. Mong bạn đọc r cho mình ý kiến.…
" Hạ Ân bĩu môi: - Biết đâu sau này cậu thê thảm lang thang không nhà ở thì sao ? Hahaha... - Thì tôi sẽ ở chung với cậu. - ..." "Dưới những cơn mưa của thanh xuân năm ấy, tôi ướt cả người, vừa lạnh, lại vừa run.Cảm ơn những cái lạnh ấy, cảm ơn cậu, đã giúp tôi trở nên mạnh mẽ, chịu thêm bao nhiêu trận mưa nữa cũng chẳng sao.Nhưng tôi biết, dưới những cơn mưa của sau này, tôi sẽ chẳng thể nào có được cảm giác ngày xưa nữa, ngày ta cùng đi, nhưng rồi rẽ khác lối." "Tôi rất sợ phải nói câu nói giống như nhân vật nữ trong phim đó: "Thanh xuân đời này, tôi gặp cậu đầu tiên, nhưng thời gian sau này, tôi dành bản thân mình cho người khác."" Từ bạn thân cho đến người yêu, thực sự cách nhau bao xa ? Nếu thực sự ở bên cạnh cậu là đau lòng như vậy, tôi chọn cách YÊU MỘT NGƯỜI KHÁC... "Những lần tôi về thăm trường, nhìn vào chỗ ngồi của chúng tôi qua khung của sổ, tôi luôn thấy rõ ngay trước mắt, tưởng như cậu ấy của năm đó, đang cười với tôi của sau này." "Bạn cùng lớp, bạn cùng bàn, hay bạn thân, tôi đều không muốn. Chỉ 1 lần thôi, cậu hướng về tôi như hướng về cô ấy, được không ? Có thật là cuối cùng, qua bao nhiêu chuyện, chúng ta chỉ là bạn thân thôi hay không ?"…