Nhóc tỳ Laville đã luôn thích đàn anh Zata từ cái nhìn đầu tiên, nhưng đã theo đuổi cả năm nay rồi mà cậu vẫn chưa thu được thành quả gì.Một hôm chán nản, cô em nhỏ Rouie đã gợi ý cho cậu cách viết thư. Liệu cậu có thể chiếm được trái tim của anh qua cách này?*Cảm ơn bạn @MinhPhongLam đã edit bìa truyện của mình nhá :3…
Chương Ngọc là một thầy giáo vô cùng tài năng và kiệt xuất, thế nhưng anh lại bị mù cả hai mắt. Chương Ngọc mang một phong thái thâm trầm và lạnh nhạt. Anh không chấp nhận bất kì sự giúp đỡ nào vì không muốn nhận sự thương hại của ai cả. Nhưng với Liễu Địch, cô giúp đỡ anh xuất phát từ lòng tôn kính và ngưỡng mộ - giống như bảo vệ một "tư tưởng cao quý" không bị "người đời bôi nhọ."Vậy nên dần dần Chương Ngọc đã hoàn toàn tin tưởng và chấp nhận sự giúp đỡ của cô. Vì đã nhận lời sẽ không hỏi và bàn luận bất cứ điều gì liên quan đến Chương Ngọc, nên Liễu Địch chỉ lặng lẽ làm tốt mọi việc và chăm sóc anh vô cùng chu đáo. Việc mà Liễu Địch thích nhất đó là tiễn anh ra bến xe. Năm tháng cứ thế trôi qua, con đường đi đến bến xe dần dần chứa đầy những kỉ niệm nhỏ bé của hai thầy trò qua 4 mùa xuân, hạ, thu, đông.Tất cả đều là những khoảnh khắc đẹp đẽ đáng nhớ... Trải qua nhiều biến cố, từ bài viết "Người thầy của tôi" của Liễu Địch, ngày nghỉ mùa đông Liễu Địch "lỡ" quên mất Chương Ngọc ở trường đến kì thi cuối cấp của Liễu Địch... tình cảm của cô dành cho thầy Chương lớn dần lúc nào không hay. Nhưng chỉ đến khi Liễu Địch rời xa ngôi trường cấp 3, rời xa Chương Ngọc đến với ngôi trường Bắc Đại... vô tình bắt gặp một bến xe buýt cô mới ý thức được tình cảm trong cô dành cho người thầy của mình. Còn về phía Chương Ngọc, anh đã luôn yêu Liễu Địch trong sự đau khổ và kìm nén. Đến cuối cùng, anh đã bất chấp tất cả để bảo vệ cô gái bé nhỏ của mình...…
một thiếu gia nhà giàu và một cậu trai gia cảnh khó khăn đến với nhau bằng một hợp đồng đôi bên điều có lợi"Chúng ta khác biệt đến thế liệu có thể yêu sao ? "…
TỔNG HỢP FANFIC KINH PHONG TUI VIẾT.Writer: Mi_Casa (cá)❗Warning: OOC, H, R18, thô tục, đạo tàn bụ❗️Lưu ý: lâu rồi mình không viết gì nên khá sượng tay, thông cảm cho mình nha 🥹.Note: tui thích cmt lắm nên nếu bồ không ngại thì cứ cmt nhaaaa…
- Tại sao em chẳng bao giờ nhìn lại phía sau?- Em đánh cược lần này! Thanh xuân và danh dự sẽ đánh cược với niềm tin và tương lai!"Chân thành đổi lại gì đâu? Chỉ toàn phải chứng kiến thấy em đau, anh đau và ta đau"…
Thời gian trôi qua như cơn mưa rào giữa hạ, thoáng đến thoáng qua. Chỉ vừa mới đây đang thấy mưa con đang rơi, chợp mắt một cái đã tạnh mưa, mới vừa đây thôi còn là những cậu nhóc cấp ba nghịch ngợm chớp mặt một cái đã trưởng thành, trở thành những bố của các con.- Công nhận thời gian trôi qua mà chiều cao thằng Nam nó không đổi he- Ê Ngoại truyện (or pặc two) của Trà Xuân, Hoa Hạ, Áo Mùa Đông🥇Top 1 #atvncg 25/07/2025…
Em chưa bao giờ hối hận vì thích anh, vì anh xứng đáng. Anh chỉ là anh thôi, nhưng anh là tất cả em ngưỡng mộ ở một người, anh là ốc đảo em mơ về trên chuyến hải trình cuộc đời. Bão giông đủ rồi, cho em một chốn về được không? Sài Gòn này rộng lớn lắm mà, sao em chẳng thể chạy thoát khỏi kí ức về anh cơ chứ. Thành phố này đang gào thét tên anh mỗi khi em bước xuống phố, tới mức em chẳng dám đi theo cung đường quen thuộc tới nhà anh nữa. Có lẽ, một đời này em chẳng sải bước trên cung đường đó được nữa.Đành cứ thế, cứ mãi như kẻ qua đườngLặng lẽ sống tiếp với bao tổn thương…