Đây là câu chuyện hoàn toàn dựa vào sự tưởng tượng của mình. Đặc biệt hơn, câu chuyện mình viết chỉ đang mượn tên nhân vật. Cốt truyện và mạch câu truyện sẽ hoàn toàn khác với phim. Sẽ có những khúc hơi thiên về hướng 18+ xíu nên mong mọi người hãy hoan hỉ mà đọc fic của mình một cách vui vẻ và đầy trọn vẹn nhá.Nếu trong suốt quá trình đọc, có chỗ nào sai xót mong mọi người cùng đóng góp và ủng hộ mình nhá…
Vương Sở Khâm có một cái đuôi, cái đuôi ấy theo anh từ sáng tới tối, ở bên anh từ khi mặt trời mọc đến mãi khi lặn sau chân núi. Hai người bọn họ cứ thế ở bên nhau, rõ ràng giống như người yêu, ngay cả sống chung cũng đã làm, nhưng hai tiếng "danh phận", anh chưa từng có cơ hội chạm tới.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
#Chia tay rồi vẫn phải làm đồng đội thì làm sao?#Tất nhiên là giấu đi rồi!"Để tôi chỉnh lại một chút, chúng tôi không phải là người yêu cũ, chúng tôi là vợ chồng chính thức.""Cả thế giới đều nghĩ chúng tôi chia tay rồi, nhưng thật ra chúng tôi đã đăng ký kết hôn."…
Tác giả: HeartfireTên fic gốc: 金钥匙Chuyển ngữ: chengshizailunCover: chengshizailunChuyển ngữ ĐÃ ĐƯỢC sự cho phép của tác giả, vui lòng KHÔNG CHUYỂN VER, KHÔNG MANG ĐI nơi khác.…
Tác giả: siyuefeihuoTên fic gốc: 关于我的阿尼玛格斯不稳定这件事Chuyển ngữ: chengshizailunCover: chengshizailunChuyển ngữ CHƯA ĐƯỢC sự cho phép của tác giả, vui lòng KHÔNG CHUYỂN VER, KHÔNG MANG ĐI nơi khác. Truyện sẽ được gỡ xuống nếu có yêu cầu từ phía tác giả.…
Cách yêu của Vương Sở Khâm thật ra rất khác với cách yêu của Tôn Dĩnh Sa. Sở Khâm ấy mà, khi hắn muốn được ăn cùng Dĩnh Sa, hắn sẽ nấu thật nhiều thật nhiều vô, sau đó liền cứng họng mà nói "Hôm nay anh nấu bị nhiều quá, em phải ăn giúp anh thì khi xuống địa ngục mới không bị phạt" Trái lại, Tôn Dĩnh Sa thì khác. Cô biết mình đáng yêu, lại càng rõ hơn việc đối phương luôn chiều chuộng cô vô điều kiện, cũng vì thế cho nên mỗi lần muốn cùng anh ăn, cô sẽ làm nũng mà đòi anh mua đồ ăn cho. Tất nhiên, dù không ai nói, nhưng toàn bộ đồ ăn được đặt về đều không có hải sản "Anh ơi, chúng mình ăn cùng nhau nhé? Em muốn được ăn cùng anh" Vương Sở Khâm có chết cũng chẳng chịu nói ra cảm xúc thật của mình, mà Tôn Dĩnh Sa thì lại là kiểu người có gì nói đó. Vậy câu nói "Anh thích em", liệu hắn có đủ dũng cảm để nói, hay lại một lần nữa giấu nhẹm đi những cảm xúc rung động đầy mãnh liệt của một người con trai?*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
"Remember bout the pastHồi đầu gặp emMình lượn lờ làm quenNhớ nhung tóc tai bù xù..."⚠️ warn: textfic, chửi tục, nhiều chi tiết có thể gây khíu chọ ⚠️…
- original fanfiction by @writesinfrontuwu- vietnamese translation by @ihatecarrot_"sungchan." shotaro thì thầm, cắt ngang màn độc thoại của nó. "em cho anh mượn quần áo của em là để-" shotaro ngước lên, ánh mắt loé lên hy vọng, bối rối cùng ngạc nhiên. "-để anh 'làm ổ' sao?"‼️ bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi wattpad cá nhân của mình ‼️…