Nhân vật chính:* Kim Kiin: Tuyển thủ đường trên (Top Laner) nổi tiếng với kỹ năng cá nhân điêu luyện và vẻ ngoài lạnh lùng, ít nói. Thực chất bên trong là một người ấm áp và quan tâm.* Moon Uchan: Tuyển thủ đi rừng (Jungle) tài năng với khả năng đọc trận đấu nhạy bén và tính cách tươi sáng, hòa đồng. Ẩn sâu là sự nhạy cảm và đôi khi thiếu tự tin.Bối cảnh: Cả hai đều là thành viên trụ cột của KT rolster - một đội tuyển eSports hàng đầu, đang cùng nhau chinh phục các giải đấu lớn. Họ sống chung trong gaming house của đội.…
"Có lẽ em chưa từng nghĩ, rằng anh luôn thấy tình cảm của mình dành cho em rất nực cười. Anh ôm hy vọng nhiều năm như thế không phải chỉ để nó hóa thành những cánh hoa, anh chỉ mong em cảm thấy hạnh phúc khi biết trên thế gian này luôn có người yêu thương em nhiều đến vậy." written by @bis-wdf…
Tác giả: Ngốc Ngốc Ngốc Ngốc NgốcThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đô thị tình duyên, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ, Nữ côngEditor: SoleilNguyenLần đầu tiên Diệp Dung nhìn thấy Viên Minh Lãng đang giao cơm hộp, cô nghĩ người con trai này chính là 'đồ ăn' của mình, cô say khướt chặn cậu ta ở cửa thang máy, yêu cầu đối phương giao ra phương thức liên lạc.Viên Minh Lãng bị Diệp Dung cường hãn dọa sợ, xoay người bỏ đi, nhưng cậu đã bị người mãnh mẽ ấn vào góc tường thêm vào bạn tốt.Cho đến một ngày, Viên Minh Lãng đang trong lúc bối rối đã tuyệt vọng gõ cửa phòng Diệp Dung, chưa kịp nói thì cô đã kéo cậu vào.Một lúc lâu sau, Diệp Dung ôm Viên Minh Lãng nằm trên sô pha, ngửi mùi thơm trên cơ thể đối phương, mềm mại đến mức thủy trào ra từ trong lòng cô. Cắn nhẹ vành tai Viên Minh Lãng, Diệp Dung nhìn cậu vẻ mặt ửng hồng, nhẹ giọng nói: "Viên Minh Lãng, em là phương thuốc cứu mạng của tôi!"Tag: Đô thị tình duyên, Yêu sâu sắc, Duyên trời tác hợp, Tình yêu và hôn nhânTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Diệp Dung, Viên Minh Lãng ┃ vai phụ: ┃ cái khác: Một câu tóm tắt: Viên Minh Lãng, cậu là liều thuốc cứu mạng của tôiLập ý: Con người luôn muốn nắm lấy cọng rơm cuối cùng trong những tình huống khó khăn♨️❌🚫CẢNH BÁO🚫❌♨️Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang khỏi bất cứ đâu, hãy làm người có văn minh và tôn trọng công sức của người khác, xin cảm ơn !!!Truyện chỉ được đăng trên Wattpad, những nơi khác đều là ăn cắp trắng trợn 😠…
"Tôi sẽ trả giá, dù nó có đắt thế nào đi chăng nữa.""Gớm! Nghe có nực cười không chứ. Một kẻ tội đồ có cái giọng điệu của chính nhân quân tử.Tôi thề là tôi sẽ khiến bà phải hối hận vì hôm nay đã diễn cái vai đoan chính này đó Phương ạ. Cứ chờ mà xem."…
Truyện gộp chương lại đăng nên chỉ lên 65 chương chứ thực ra đã full so với bản gốc.Từ mạt thế xuyên đến tinh tế, không còn tang thi uy hϊếp, mỗi tháng còn được Liên Bang phát các loại tiền cứu trợ, Thời Dư nằm yên, cô phải làm một con cá mặn.Nhưng Thời Dư làm cá mặn không bao lâu, thì bị Trùng tộc xâm chiếm, cô trở thành......Dân chạy nạn.Thời Dư: "???"Tôi chỉ muốn làm một con cá mặn, các người không nên ép ta.Không ai không biết trong khu luân hãm có một cơ giáp rách nát chiến đấu, những nơi cô ấy đi qua, tất cả Trùng tộc đều bị gϊếŧ hết hết.Tất cả cư dân trên mạng: Chiến thần trâu bò!Sau khi Hải Lam tinh bị luân hãm, trở thành chiến trường của con người và Trùng tộc, những người sống sót thành lập bức tường phòng thủ ở chiến trường.Thời Dư đang đi bán hàng thì bị bắt về nhà, vừa quay qua đã bị bắt đi nhập ngũ.Thời Dư: "???"Tôi chỉ nghĩ làm một con cá mặn, các người đừng ép tôi.Trường quân đội đệ nhất Liên Bang không ai không biết, một học sinh từ khu luân hãm bị đưa đến trường quân đội đệ nhất Liên Bang, trong đó có một lý do bị đưa đi là: Bởi vì quá lười biếng, nên yêu cầu trường quân đội phải mài giũa tốt.Tất cả học sinh: Rất...... Rất trâu bò?Vai chính: Thời Dư, Tạ Dữ Nghiên…
Tên gốc: 昨夜情书Tên Hán Việt: Tạc dạ tình thưTên Việt: Bức thư tình đêm quaTác giả: Bạch Mao Phù LụcNguồn: Reine DunkelnTình trạng: Hoàn convert (45 chương)Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Song khiết 🕊️, Vườn trường, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ[VĂN ÁN] (Edit by Ngôi nhà nhỏ của Đậu)Từ lúc Tống Lê quen biết Hứa Từ đến nay, cô vẫn luôn biết rằng Hứa Từ là một người có tính nhẫn nại rất cao. Anh đeo một lớp mặt nạ học sinh ba tốt lạnh lùng, cúc áo sơ mi bao giờ cũng gài chặt tới tận nút trên cùng.Nhiều năm sau, hai người gặp lại.Sau một đêm điên loạn, cô nằm bên cạnh anh, hai chân quấn lấy eo của anh.Cô vẫn giống như trước kia, thì thầm hỏi anh rằng: "Hứa Từ, người anh yêu nhất là ai?"Anh vứt bỏ vẻ bề ngoài lạnh lùng và sự kiềm chế của bản thân, lây nhiễm vẻ tình dục mà đáp lại cô: "Em.""Em là ai?""Cục cưng bé nhỏ."Mồ hôi của anh rơi như mưa, một mảng chăn đã ướt đẫm, đôi môi mềm mại của anh dán lên vị trí mà trái tim cô đang đập liên hồi, anh không ngừng lặp lại những câu nói: "Tống Lê, anh yêu em, chỉ yêu mình em..."…
Lưu ý: chuyển ver chưa có sự đồng ý của t/g mong các bạn đừng mang khỏi wattpad.Mình xin phép giữ lại tên hai nhân vật chính chỉ là hoán đổi một chút.Nguồn: trần mỹ tiên…
Em có tin tình yêu sẽ chữa lành được mọi vết thương không. Hyunsuk đã từng hỏi Jihoon điều này trong một bữa cơm cùng nhau ở bệnh viện. Hyunsuk đang hỏi một bác sĩ về việc chữa lành vết thương bằng tình yêu, thật là nực cười, vô lý hết sức. Hyunsuk luôn tin những điều mơ mộng như những bài hát mà anh ấy viết ra. Giống như những gì mà anh ấy đã viết trong bốn giờ sáng, một đời không gợn sóng. Jihoon không trả lời nhưng cũng không lắc đầu phủ nhận. Vết thương mà Hyunsuk nói có phải là vết thương đang hiện hữu nơi trái tim Jihoon lúc này không, hay chỉ là vết thương mà Jihoon nhìn thấy mỗi ngày ở khoa cấp cứu. Thật khó để kịp biết vết thương mà Hyunsuk nói đến là loại nào. Jihoon chỉ biết vết thương nào cũng đau đớn hệt nhau.4.11.2021ft.hajeongwoo…
nd: dô truyện rồi bít😊😊😊😊Ngiêm cấm đọc chùa dưới mọi h thức, nhớ cho mik 🌟và 💬 cho mik nha ném đá thẳng tay đi mik lấy xây nhà lầu ở . À cứ gọi mik là Sa nha😆😆😆I love you pặc pặc…
mùa xuân mang đến cho seungcheol một jeonghan luôn bỏ thêm cho hắn hai muỗng đường chỉ vì hắn không uống được cà phê đắng và cũng như seungcheol sẵn sàng đội mưa về để nhường cây dù cho jeonghan dưới cơn mưa xuân mang theo chút gió lạnh còn sót lại từ mùa đông. hansol không thích cảm giác mồ hôi thấm ướt áo mình vào những ngày hè nóng nực, nhưng cậu sẵn sàng đưa seungkwan về nhà giữa thời tiết nóng hầm hập và cả người thì toát đầy mồ hôi. jihoon không thích tiếp xúc thân mật với ai nhưng lại nắm chặt lấy tay soonyoung khi hai người tản bộ dọc con phố vào một đêm trời thu có lá vàng rơi xào xạc.và cũng như việc mingyu cố tình làm cho wonwoo một góc nhỏ mỗi ngày đều đong đầy ánh nắng để anh có thể thoải mái đọc sách nhưng lại phát cáu lúc anh cứ ngồi đấy mãi dù cho tay chân lạnh ngắt vì trời đông lạnh giá.…