Nối tiếp dòng cảm xúc chưa bộc lộ hết trong Màu tháng Tư, tôi đã viết ra bài thơ "Có những ngày..." như một món quà đầy kỷ niệm dành tặng cho chính mình khi nhớ về hai tháng không thể quên trong năm ấy: tháng Tư và tháng Năm.Khoảng thời gian cùng nhóm bạn cười đùa, tán gẫu, bàn luận sôi nổi với nhau trong tiết học môn Audio - Video dù ngắn ngủi, song chính là một trong những kỷ niệm khó phai thời học trung cấp của tôi. Nó thật đẹp và chứa đựng đầy đủ mọi cung bậc của cái tuổi sinh viên dù trưởng thành nhưng rất hồn nhiên, trong sáng. Tôi sáng tác bài thơ này vào ngày 2 tháng 5 năm 2017.…
Văn án: Ai cũng biết nàng Tấm hiền lành, dịu dàng. Trải qua muôn vàn khó khăn, cuối cùng nàng cũng có cuộc sống hạnh phúc. Ai cũng biết mẹ con Cám độc ác, thâm hiểm. Giày vò nàng Tấm hết lần này đến lần khác. Cuối cùng nhận lấy kết cục không thể nào bi thảm hơn. Nhưng... Rồi câu chuyện cổ tích đẹp như mơ ấy sẽ đi về đâu khi nàng Cám không còn độc ác, thâm hiểm mà chỉ là một cô bé người hiện đại vô tình xuyên không, vô tình nhập vào cơ thể nàng Cám - nhân vật phản diện hại chết bao nhiêu cái mạng của cô Tấm, người người căm thù, người người nguyền rủa kia? Một hoàng thượng nhất nhất chung tình với nàng Tấm vẫn sẽ chung tình với nàng, hay...? Nhân sinh vô thường, thế sự khó lường... Ai biết được?-Lời của tác giả: + Đây là bộ truyện có lẽ tương đối nhẹ nhàng, thích hợp đọc giải trí.+ Tác giả không mong gì hơn, chỉ mong mọi người đọc và góp ý để tác giả kịp thời sửa chữa. Cúi đầu.…
KHÔNG XEM HẾT 12 CHƯƠNG ĐẦU THÌ ĐỪNG TIẾC NHÉ Truyện ngôn tình xuyên không, gây cấn nhưng hài hước , tính cách đáng yêu của nữ chính đã làm thay đổi một nam chính vô tình, đáng sợ thành một người phục tùng ý cô... Qua nhiều diễn biến thời gian, nữ chính từ thời cổ đại quay về tương lai, thay thế mẹ cô sống số kiếp của bà ở thời hiện đại. Viết nên câu chuyện tình yêu kì lạ, nhưng lại vô cùng đẹpBảo đảm đã đọc là nghiện…
Thể loại: Đẹp trai lai láng ôn nhu thâm tình công x theo đuổi đam mê có chút ngốc nghếch idol thụ, tình hữu độc chung, 1x1, ngược nhẹ, giới giải tríNhân vật chính: Lâm Ngạn Tuấn, Phạm Thừa ThừaCp phụ: Thái Từ Khôn x Chu Chính Đình...Cameo: Nine PercentCó lẽ chúng ta sẽ già, có lẽ chúng ta sẽ quên đi nhiều thứ, đến cùng thì cuộc tình này cũng chỉ như một ngôi sao nhỏ bé giữa bầu trời đêm mà thôi. Chỉ là cho tới hiện tại, giây phút được có em trong cuộc đời vẫn là điều mà anh mãi mãi khắc ghi.Phạm Thừa Thừa thực sự ra đi, và mãi mãi không quay đầu lại...…
Chả cốm thường được dùng để ăn kèm với món bún đậu mắm tôm là một món ăn vô cùng quen thuộc với những ai là người gốc Hà Nội nói riêng và là người ở các tỉnh thành phía Bắc Việt Nam nói chung. Có điều, nếu như bạn là chàng trai miền Nam đem lòng yêu một cô gái cũng ở miền Nam nhưng cô gái ấy lại rất mê ăn món chả cốm này thì bạn phải làm sao!? Mặc dù chả cốm là món chả rất ngon mà lại không quá mắc song, nếu như cô ấy ăn quá nhiều món ăn này thì liệu bạn có chịu nổi hay không?Bài thơ vui vui mang tính giải trí này của tôi hy vọng sẽ giống như một liều thuốc tinh thần giúp cho những ai muốn tìm đến một góc nhìn nào đó mới lạ hơn trong văn thơ có được một trận cười sảng khoái và cũng rất chi là thoải mái trong thời điểm khó khăn này.…
Với người khác, đây là một bài văn xuân rất ngắn và bình thường, song, với tôi, nó có ý nghĩa cực kỳ quan trọng; bởi vì nhờ có bài văn này mà tôi mới phát hiện ra rằng ẩn sâu bên trong con người mình là một năng khiếu văn chương thầm kín trước đó mình chưa từng phát hiện.Thời điểm viết ra những dòng cảm xúc ngắn ấy, mục đích của tôi chỉ là viết vu vơ cho có để gửi vui cho hộp thư chương trình "Thay lời muốn nói" của HTV, không ngờ nhờ lần viết văn trong tâm trạng thoải mái, không gò bó với chủ đề mình yêu thích và không nặng nề chuyện điểm số như làm bài ở trên lớp, tôi hiểu rằng hóa ra xưa giờ mình dở văn chính là vì nguyên nhân này.Khi viết văn một cách máy móc để "đối phó" với giáo viên với những yêu cầu đề bài khô khan mình không hứng thú, mình sẽ không bao giờ viết hay được vì không đặt tâm hồn mình vô đó, còn ngược lại, mình sẽ khám phá ra rằng bản thân không hề dở văn, vì vốn dĩ mình là một con người lãng mạn mà.Hơn 7 năm rồi kể từ lúc "Dịu dàng sắc xuân" ra đời, giờ đây, khi đã sáng tác ra rất nhiều tác phẩm văn học từ truyện ngắn, tiểu thuyết cho tới thơ ca, tôi thấy mình đã đi được một chặng đường rất dài từ cột mốc năm nào. Lúc đó, có nằm mơ tôi cũng không dám tin rằng khoảng thời gian này 7 năm sau, tôi lại gắn liền với công việc sáng tác văn học như thế. Thật là một kỳ tích với một học sinh từng thi lại... môn ngữ văn năm lớp 7!…
Trong những tháng ngày tuổi xanh, ai ai cũng đều trải qua biết bao mùa hạ tràn đầy kỷ niệm. Và trong số vô vàn mùa hạ đến rồi đi ấy, có những mùa hạ thật đặc biệt, thật khó phai. Đó có thể là mùa hạ bên mái trường với những người bạn thân quý và cô thầy thân thương. Là mùa hạ ấm áp bên gia đình thân yêu với ông bà, cha mẹ và anh chị em. Và còn là mùa hạ cùng những cơn mưa - những cơn mưa chứa đựng những rung động đẹp đẽ của tình yêu lặng thầm.Dưới những cơn mưa mùa hạ ấy, có bàn tay kề sát bàn tay, có giọt mưa rơi nhẹ xuống tâm hồn mong manh, và có nụ cười như ánh mắt dõi theo nụ cười khác đang rất gần.Khoác lên mình lớp áo trong suốt, bao nhiêu đợt mưa cứ rơi mãi như thế để cất giấu đôi điều không thể thành lời. Vì chỉ cần đứng trước sự dịu dàng, tinh khôi mà người con gái ấy mang đến, trái tim đa cảm kia dường như đã có tất cả...Cho đến khi tiếng mưa chóng tàn, ta sẽ còn lại gì bên mình?…
Có những người rất xem trọng lời hứa, cũng có những người chỉ hứa cho vui miệng.Có những người một khi đã hứa, thì bằng mọi giá phải thực hiện được.Cũng có những người, rất rất nhanh đã quên đi lời hứa năm xưa.Người hứa thì đã quên, nhưng người nghe thì vẫn nhớ ?.Là vì phút chốc lỡ miệng ?, hay do thời gian như một con dao giết người ?.Thời gian khiến con người ta thay đổi.Không chỉ ngoại hình, mà ngay cả tính cách cũng vậy.Và thời gian cũng khiến cho con người ta, hiểu rõ được lòng người...Anh không còn nhớ ra cô nữa, hay là do thời gian tàn nhẫn thay đổi xóa nhòa đi tất cả mọi thứ từng đẹp đẽ nhất ?.Miêu tả vậy đủ gòi, đọc jk gòi bt nà😂.--------------------Tác Giả: Cát An Nhiên - 吉安然.Tên Truyện: Bà Trùm Mafia Bá Đạo Ép Hôn Chồng Yêu Đại Ca Xã Hội Đen Lãnh Khốc Vô Tình.Thể Loại: Cưới Trước Yêu Sau...Hiện Đại...Ngôn Tình...Lãng Mạn...Hắc Bang...Hành Động...Ngược Tâm Xíu..Hài Hước Nhẹ...Sóng Gió...Ngọt...Sủng...Happyending.Lịch Ra Chương: Tùy Hứng Tác Giả😂.Số Chương: Chưa Xác Định.Trạng Thái: Đang Tiến Hành.Nhân Vật Chính: Hoàn Lục Lan...Lịch Sư Hạo.*truyện do cũn post hk edit hoặc chuyển ver của bất cứ ai nên mong mọi người tôn trọng hk edit hoặc chuyển ver khi chưa xin phép*…
Vào ngày 26 tháng 8 năm 2015, sau khi trải qua buổi sáng thi môn Lý thuyết tổng hợp trong ngày thi đầu tiên của Kỳ thi Tốt nghiệp Trung cấp Chuyên nghiệp, tôi đã dành trọn khoảng thời gian giải lao khá dài để ôn bài môn Giáo dục chính trị cho buổi thi tiếp theo cùng với ba người bạn: Đình Đức, Thanh Trọng và Đức Tài.Giữa trưa hè nắng chói, lúc đứng nhìn khung cảnh toàn sân thể dục từ dãy hành lang tầng 2 khu B Khoa Công nghệ thông tin, cây phượng vĩ to nhất trong trường hớp hồn tôi không rời mắt. Quá xúc cảm trước vẻ đẹp say đắm đầy nên thơ tuổi học trò ấy, tôi như thấy cả nàng tiên mùa hạ giáng trần quyến rũ mình.Để hôm nay, từ 3 bức ảnh tôi chụp cận cảnh cây phượng vĩ thương yêu lúc 13 giờ 21 phút trưa hôm đó, bài thơ "Mùa hè ơi, em nghe gì không?" ra đời ngày 29 tháng 9 năm 2019, miêu tả vẻ đẹp tuyệt trần của nàng Hạ trong trí tưởng tượng của tôi.…
Như một quy luật của bất kỳ lớp học thời sinh viên nào: năm nhất nhìn đông đúc, năm cuối còn mấy ai. Lớp C13TDT của tôi cũng không ngoại lệ.Từ hơn 40 sinh viên những ngày đầu năm nhất cho đến sự thưa dần như dòng nước chảy xuôi theo thời gian, để rồi sau cùng khi kết thúc năm cuối, chỉ có... 13 người nhận bằng tốt nghiệp, trong 13 người đó, chỉ vỏn vẹn có... 4 người đi dự lễ.C13TDT đã từng có những thời khắc huy hoàng như thế, dù không lâu. Một lớp học đặc biệt, ra đời vì chuyện "chuyển ngành bất đắc dĩ" đầu năm học, khi ngành Thiết kế đồ họa và Mạng máy tính không đủ số lượng sinh viên nên đành nhập chung với lớp học ngành Truyền thông đa phương tiện. Và bây giờ, sau 6 năm, ngành tôi từng học đã không còn nằm trong chương trình đào tạo của nhà trường.3 chữ TDT biến mất mãi mãi, bài thơ tôi viết ngày 21 tháng 9 năm 2019... ra đời.…
Nếu xét về độ dài của số lượng từ trong truyện, có lẽ nhiều người sẽ nhận định truyện ngắn này đã trở thành truyện dài hay truyện vừa mất rồi. Hơn nữa, với các nhà văn khác, họ lại càng không thể chấp nhận nổi, bởi từ xưa đến nay, chưa từng có một truyện ngắn nào mà độ dài lại "quá lố" như thế! Song, đây vẫn là một truyện ngắn - một truyện ngắn rất đơn thuần. Bởi nội dung trong câu chuyện mà tôi viết không hề có nhiều nhân vật, không hề có các tầng lớp câu hỏi để chờ các chương nối tiếp nhau giải đáp. Sở dĩ truyện ngắn này quá dài so với thông thường như vậy là bởi được tôi... đưa vào trong đó nội dung cụ thể của bảy lá thư mà nhân vật nam chính gửi cho người con gái anh yêu.Nên, nếu bạn lướt qua hết bảy lá thư đó thật nhanh, không cần đọc gì hết, chỉ đọc những đoạn còn lại thì truyện ngắn này sẽ ngắn và rất bình thường. Cũng chính vì thế, một câu chuyện nói về việc viết thư tay trong tình yêu đôi lứa giữa thời đại số vô cùng tiện lợi và hiện đại sẽ chẳng còn gì là sâu sắc nữa.Trong sáng tác nghệ thuật, đi theo những gì thuộc về kiến thức của số đông sẽ tạo nên sự chuẩn mực cho bạn. Song, nếu muốn người khác đi theo chuẩn mực mới mà bạn tạo ra, bạn phải có đủ can đảm để không làm theo số đông ấy. Vì nghệ thuật là không ngừng sáng tạo và đổi mới trong kỹ năng và tư duy.…
Dù chỉ là câu chuyện do tôi tưởng tượng lấy cảm hứng từ những người bạn thân và thầy Sơn giám thị trong Trường Cao đẳng Công nghệ Thủ Đức vào thời điểm tôi còn học tại đây thuộc niên khóa 2013 - 2015 cùng một nhân vật nữ chính tài sắc vẹn toàn là niềm mơ ước muôn đời của mọi nam thanh niên, song tôi tin chắc rằng với những ai đã từng trải qua thời cắp sách đến trường thì chắc chắn tất cả đều sẽ nhận ra được bản thân mình chút ít khi đọc qua tác phẩm này.Ở tháng ngày ngồi trên giảng đường, các bạn nam mặc dù đều đã trở thành những sinh viên, song vì lý do vẫn còn đang ở trong độ tuổi mới lớn nên vẫn còn đó rất nhiều sự ngây ngô và ngờ nghệch, nhất là trong tình yêu. Họ mê gái nhưng lại mê theo cái kiểu rất là dễ thương và đôi lúc lại tự biến mình thành những gã hề.Đây là truyện ngắn hài hước, vui nhộn kể về ba chàng sinh viên học chung một lớp, mỗi người một độ tuổi, một tính cách, đến từ những thành phố khác nhau nhưng đều có chung một "nỗi đau" là chưa có bạn gái.Sau quãng thời gian dài đơn độc, họ đã tìm được thiên thần của lòng mình. Từ đó, một kế hoạch chinh phục "nàng thơ" được triển khai với hy vọng chỉ cần một trong ba đứa thành công là sẽ tổ chức ăn mừng.Đồng tâm hiệp lực là thế, nhưng mọi chuyện không hề "dễ ăn" như ba chàng trai đã tưởng. Họ lần lượt bị rơi vào những tình huống dở khóc dở cười khi bị thầy Sơn giám thị - chính là bác ruột của bạn nữ ấy - ra tay ngăn cản bằng những "tuyệt chiêu khó đỡ" vô cùng lợi hại.Kết cục cuộc theo đuổi nàng hot g…
"Bao giờ ta trở lại?", bài thơ cuối cùng trong tập thơ đầu tay này của tôi sẽ gói gọn mọi cung bậc cảm xúc trân quý nhất về quá khứ sinh viên đã qua. Một cái kết đẹp cho những gì viên mãn, không nuối tiếc; có chăng, là sự tiếc nuối vì bản thân tôi còn chưa bộc lộ hết tính cách điên khùng và ngu ngơ của mình trong 2 năm học ấy. Có chăng là vậy?Vậy còn thứ mà tôi gọi là trở lại, thì sao? Tất nhiên, thời gian không bao giờ trở lại! Có những quá khứ sẽ mãi mãi đứng lại sau lưng, không thể nuôi dưỡng tương lai để một ngày nào đó biến thành thực tại. Thời sinh viên đã kết thúc thật rồi! Song, chỉ kết thúc theo niên khóa, không kết thúc trong trái tim, vì ngày tháng ấy vẫn luôn giữ một vị trí trang trọng trong cuộc đời tôi, bây giờ và cả mai sau.Và ngày 2 tháng 10 năm 2019, tôi xin được viết câu hỏi mà tôi đã biết trước đáp án. Lời chào tạm biệt cho một quá khứ luôn song hành cùng tôi trên đường đời.…
Người ta nói sinh mệnh cuộc sống của một người không thể tự quyết định đượcNhưng em hãy để tôi quyết định thay emThay em giữ lấy một phần trách nhiệm Cô ngốc của tôiSinh mệnh của em là do tôi nắm giữ…
Tác giả: Thiên Lại Chỉ Diên (Quân Tử Dĩ Trạch.)* * *Từ chương 10 Liên Chi trở đi sẽ do tớ edit, chưa xin phép làm tiếp vì không biết liên lạc với bên Nguyệt Thu Cảnh. Hi vọng mọi người enjoy và cho tớ chút động lực._______________________Văn án:Đông Phương Mị, vốn là thiên kim nhà Thừa tướng nhưng vì cha mẹ qua đời lại mắc nợ nần nên bị lưu lạc tới thanh lâu hát hí khúc, cũng vì hai phu quân trước đồng loạt chết mà phải chịu thêm cái danh "Đông Phương khắc phu".Khi nàng và phu quân thứ ba đưa nhau đi trốn, nhị phu quân hóa quỷ trồi lên trên mặt sông, bắt hồn của nàng xuống U đô ở cõi âm.Nàng gặp lại cha già đã chết của mình, bất ngờ phát hiện ông đã trở thành một trong Ngũ Đại Quỷ Đế, nhân tiện ở cõi âm cho phép đa phu đa thê nên an bài cho nàng ba mối hôn sự luôn.Phu quân thứ nhất là hồ ly lẳng lơ Nhan Cơ, phu quân thứ hai là Bạch Vô Thường độc miệng, phu quân thứ ba là người hại chết nàng, cũng chính là nhị phu quân tiền nhiệm Tiểu Vương gia Thang Thiếu Khanh.Tùy rằng nàng cưới một lúc ba người, nhưng Đông Phương Mị vẫn luôn một lòng nhung nhớ phu quân đầu tiên tiền nhiệm của mình Dương Vân, có điều Dương Vân chết được nhiều năm, chỉ sợ đã đầu thai chuyển kiếp từ lâu.…
Chu Thiến - cô gái nghéo vất vả không nhan sắc bị đụng xe, trọng sinh thành thiếu phu nhân nhà họ Triệu xinh đẹp. Nhưng cuộc hôn nhân của thiếu phu nhân này không mấy tốt đẹp. Cô sẽ dành được tình cảm nồng nàn sâu đậm chứ.....…
Đơn giản chỉ vì ta thấy thư viện trong điện thoại của mình nhiều ảnh anime quá, không biết nên làm gì với chúng nó nên mở shop giúp đỡ mọi người cho vui vậy ấy...!!!! Nếu có nàng nào muốn tìm ảnh anime thì có gì cứ việc hỏi ta nhá!!!…
Tên truyện: Tôi rốt cuộc có phải là con người không. [Livestream]Tác giả: Thông Đại VươngNguồn: Tấn Giang - Số chương 355Edit & beta: Cá mậpGiới thiệu:"Có người muốn giết tôi."Vân Xuyên đến đồn cảnh sát phá án, bên cạnh hắn xuất hiện vô số sự việc quỷ dị, vài lần suýt chút mất mạng, trước mắt lại xuất hiện một màn hình kỳ lạ đang chuyển động.Đáng thương yếu đuối và bất lực, vô cùng hoang mang.Vài ngày sau.Vân Xuyên chém bay đầu của nữ quỷ muốn giết chết hắn mấy ngày trước."Mày yếu hơn tao tưởng đấy."Bộ truyện hoàn toàn hư cấu.Hướng dẫn dùng bữa:1.Không couple, tiểu thuyết trưởng thành.2. Yêu ma, linh dị hiện đại + livestream vô hạn lưu, thế giới song song3. Nhân vật chính là một kẻ giả vờ mắc chứng tâm thần phân liệt, nhưng thực chất là vua diễn kịch và hắn có thể vừa tốt vừa xấu.Weibo: Thông Đại Vương A @葱大王呀Tags nội dung: vô hạn lưu, livestream, linh dị, hiện đại, nhẹ nhàngNhân vật chính: Vân XuyênNhân vật phụ: Ứng cử viên vị trí Vực chủ, Yêu ma quỷ quái, Livestream và khán giả bất lươngTóm tắt: Nhìn tôi này, vừa yếu đuối vừa ngây thơDàn ý: Chờ bổ sung dàn ý…