junphuc | serendepite
gói gọn lại là sự tình cờ.…
gói gọn lại là sự tình cờ.…
Khi những chùm nắng nhẹ như khói chạm lên vạt áo trắng của người, tôi lập tức hiểu ngay về thứ gọi là mối tình đầu. Tuổi niên thiếu của tôi, có lẽ cũng đã dành trọn vẹn cho mảnh tình ấy mất rồi.…
JK và TH là người yêu của nhau ngoài ra họ còn là hôn phu của nhau nhưng không biết cho đến khi đi xem mắt . Trước khi họ biết mình phải đi xem mắt thì JK đã bị bắt cóc . JK sẽ thế nào thì mời các bạn đọc truyện . Đây lần đầu mình viết nên có gì sai sót mong các bạn bỏ qua . Truyện này hơi ngắn , chúc các đọc truyện vui vẻ .…
dddddddddd…
....... Nhạt......…
Sydney chào tạm biệt anh như vậy đó. Với muôn ngàn suy nghĩ, với cảnh biển đẹp như mơ, với ánh nắng chứa chan của sớm hè, với cuộc nói chuyện không đầu không đuôi, với một đóa hoa cho anh, với một đóa hoa trụi lủi, và với lời chốt "Sydney dấu yêu" từ người ấy.…
Minh Phúc nhìn người bên cạnh, mỉm cười. Cuối cùng em cũng có thể gọi anh là của em rồi, nụ cười của anh, nước mắt của anh, sự mạnh mẽ của anh, sự yếu đuối của anh, em xin đón nhận hết, và trân trọng gọi tất cả là của em. Đến thời điểm này, tương lai có ra sao, cũng không tính được, có đến được tới đích hay không, cũng không còn quan trọng nữa rồi. Ít nhất ở hiện tại, cả hai có nhau, và hy vọng chặng đường sắp tới, cả hai sẽ trưởng thành cùng nhau.Ôi Hà Nội, khi mùa gió bấc về.…
Nguồn: truyenfull.vnTình trạng: hoànThể loại: đô thị…
Bé Vuy~~ Thụ thụ Tổng hợp các truyện tui tự chế :-):-)…
Thể loại: boylove, đồng nhân, giả tưởng, hành động, OOC…
Nguồn : truyenfull.vn đến chương 156từ chương 157->hết mình editXuyên qua?!Lại trở thành chính phi của Nam Dương Vương!Còn là một chính phi không được sủng ái!Bên trong Nam Dương phủ, trắc phi nắm quyền, tiểu thiếp hoành hành ngang ngược, từng người một đều như muốn bay lên trời! Vị trí chính phi, bên trong Nam Dương phủ lớn như vậy, cũng chỉ để nhìn cho đẹp mắt mà thôi!Nàng từ trước đến nay luôn là người không đụng ta ta không phạm người, nhưng đám tiểuthiếp của Nam Dương Vương đến cửa tìm nàng đều bị nàng ngược còn bị đùa bỡn thảm hại!Cũng không nên trách nàng a, do cuộc sống này quá nhàm chán, luôn có người thích làm trò chơi của nàng, mà ai bảo nàng từ trước đến giờ luôn thích giúp người làm niềm vui chứ!Hơn nữa, nàng còn là người biết thương hoa tiếc ngọc, thiệt không thể chối từ mà,... Chỉ có thể miễn cưỡng xem bọn họ là con kiến nhỏ để nàng đạp cho vui thôi!YD! Vương gia ngươi muốn có bao nhiêu thiếp đều được! Đừng tưởng rằng lão nương ta sẽ ghen nhá! Thật sự không có vui gì đâu, đừng tự dày vò mình, cứ cho nàng hưu thư đi! Từ nay về sau nàng sẽ được tiêu dao tự tại.…
Em là ngôi sao,lần đầu biết về em,anh đã yêu đôi mắt chứa đầy sao ấy,yêu từng đường nét gương mặt e,...,yêu cái tính chu toàn ấy.-Em là ngôi sao ⭐️-…
"Từ khi nào vậy?" - Duy Thuận đột ngột hỏi"Từ khi nào em thích anh?""Không, từ khi nào em nhận ra?""À, từ khi em vẽ tranh về anh."Duy Thuận ngẩng đầu lên, nhìn em tò mò."Em có thể nói dối, em có thể diễn, nhưng tranh của em thì không. Khi em vẽ anh, và khi em nhìn vào bức tranh đó, em đã biết em không thể nào tự mình lừa dối mình nữa rồi. Ngòi cọ của em chưa bao giờ nói dối, em biết điều đó."…
[ Zhihu] Với tựa đề: " xuyên thành nữ phụ độc ác" để viết lên một câu chuyện----Tác giả: 玻狸猫Xuyên thành nữ phụ độc ác,Ta không đánh thì mắng đối với vị nhân vật phản diện chưa thành niên kia.Sau này chàng ta quyền lực ngập trời, nhưng hiện tại đang ở trước mặt ta hèn mọn cầu hoan:" Phu nhân, roi da hôm nay vẫn chưa có phạt có thể để vi phu lên trường kỉ ngủ không?"…
fic để mlem mlem…
Mẩu truyện nhỏ về chàng huynh trưởng nhà Slytherin và em bé năm nhất nhà Gryffindor…
Tên truyện : Đồ ngốc ! Tớ yêu cậuCouple : ChanBaekThể loại : tình cảm , lãng mạng , hài hước , vườn trường , có H ,...❤️ Mong mọi người sẽ đón xem ❤️ 💚 Yến Phụng 💚____________________________________Xin vui lòng đừng mang truyện của mình đi đâu nhé !!!! 😊😊😊😊…
"Mọi người đều nhớ em mà.""Vậy... anh có nhớ em không?""Đã đi đâu mà nhớ!"…
Ừ, Kyoto thương nhớ. Bởi vì ở tận trấn cổ Kyoto, anh vẫn không ngừng nhớ thương một người.Nắng vẫn giòn tan trên sân đền, gió nhẹ lay hàng cây, và trái tim Duy Thuận chưa bao giờ an yên đến như vậy. Về thôi, về với Sài Gòn, có người đang đợi mình. Kyoto à, hẹn một ngày không xa nhé.…