sonhao 》phận
phận điếm mười hai bến nướcbến nào cũng đụccó bến nào trong đâu.…
phận điếm mười hai bến nướcbến nào cũng đụccó bến nào trong đâu.…
Giữa phủ đệ họ Nguyễn quyền uy bậc nhất phương Đông Lâm, Nguyễn Thái Sơn - một Alpha thuần huyết nóng nảy và kiêu ngạo - bỗng nhận được một người hầu mới: Trần Phong Hào, một Omega không mùi, không phản ứng, không dễ khuất phục.…
em mèo anh cún…
plot : trần phong cảm thấy không ổn𓂃 ࣪˖ ִֶָ𐀔w: not real𓂃 ࣪˖ ִֶָ𐀔…
"Cậu thương nó từ thời mặt mũi nó còn đen nhẻm vì tung tăng cùng bọn trẻ con trong làng nô đùa ngoài sân đình mấy mùa nắng chói chang. Yêu sao cái dáng tươi cười như cơn gió tàn dư của mùa xuân phả nhẹ lên cái khô nứt của mùa hạ. Thương nó vất vả lam lũ, thương nó bị thầy u mình đánh, thương nó vì bị người đời khinh rẻ, thương nó vì nó sống vô tư, thương nó vì nó là chính nó.- Phong Hào.- Này, Cậu hai Sơn sao lại tự dưng gọi tôi thế?- Tôi nhớ người thương nhà tôi thôi. Sao? Không được à?- Ừ thì cũng được...Đã mấy mùa trôi qua, cậu lại quên đi lý do cậu thương nó, đơn giản là vì chữ thương, vậy thôi.""Gã nhớ em, đứa nhỏ nhút nhát, bệnh tật. Chữ thương chữ nhớ ghép lại sao mà dài thế. Nhớ bát bánh đúc em nấu, nhớ con diều rách gã nhờ em vá lại, nhớ cái túi tiền thêu hoa bằng gấm mà em nâng niu, từ đó giúp gã nên duyên cùng em. Lại càng nhớ thêm những buổi chiều thu lộng gió, em và gã hẹn nhau ra đình ngắm sen, ngâm thơ rồi bị các bà, các cô trêu tới đỏ mặt tía tai.- An này, tin tôi em nhé. Cho tôi được em dựa vào vai một lần thôi, có được không?- Đừng tự nói những lời tổn thương bản thân mình nữa.Hai bàn tay cùng nắm chặt nhau, gã giờ này chẳng còn biết đang mơ hay thực. Nếu là mơ, xin ông trời cho gã được chết trong giấc mơ này. Nếu là thực, gã xin cảm tạ ông trời vì cho gã có được ngày hôm nay. - Minh Hiếu, cảm ơn vì anh là lý do khiến em tồn tại và cho em biết mình quan trọng với anh đến thế nào."…
Một nhóm sinh viên chân ướt chân ráo buổi đầu nhập học ở một trường đại học. Ngôi trường đầy rẫy những tin đồn, những câu chuyện kỳ lạ không có lời giải đáp.- Tại sao ? Tại sao? Bây giờ cậu mới xuất hiện hả ?- Tớ xin lỗi. Bây giờ tớ đã ở đây rồi. Mọi chuyện đã ổn rồi. - Tớ yêu cậu.- Tớ cũng vậy…
Để có thể ở bên cậu ấy, tôi giấu nghẹn tình cảm của mình suốt bảy nămTác giả: Bán Nguyệt Bán TiêuThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Ngôi thứ nhất góc nhìn của công, Ngọt sủng, Tình đầu ý hợp, Song hướng thầm mến, 1×1, HEChuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không đem đi nơi khác…
Mày chạy được, nhưng mày không thoát được. Ngoan ngoãn mà ở bên tao đi~…
Một căn chung cư và 30 con người khác nhau cùng chung sống…
"tao ghét mày, thái sơn" "ừm, vợ"description: enemies to lovers, có yếu tố lòng vi só, xink iu, hevì quá mê đôi mèo và đói fic nên tui quyết định tự viết tự đọc=))), còn nhiều sai sót trong quá trình viết ạa, anyway cảm ơn các bạn đã ủng hộ nhóthanks for idea supporting @WinnieKimm
oneshort hehe…
Trần Phong Hào đi xem mắt, hẹn hò với bác sĩ cấp cứu Nguyễn Thái Sơn, qua nửa năm thì bị Nguyễn Thái Sơn đá. Trần Phong Hào vì cảm giác tội lỗi nên cố gắng bù đắp lại cho Nguyễn Thái Sơn bằng cả vật chất lẫn tinh thần. Chẳng hiểu sao cứ mỗi lần được người yêu cũ bù đắp là một lần người yêu mới của Nguyễn Thái Sơn bỏ chạy không quay đầu nhìn lại.Link truyện gốc: https://my.w.tt/BiU0hhB2c6 Tác giả: @downpour0721Tình trạng: hoàn Couple gốc: OnglierCouple chuyển ver: Solnic Tình trạng: đã hoàn thành Cảnh báo tính cách nhân vật khác xa đời thật, đọc giải trí không toxic Thứ tự đúng như bạn thấy tuy nhiên không có ai mềm yếu ở đây hết. Rating: 4+ Thể loại: Xin thề không hề có ngược.…
có không giữ mất rồi tiếcdescription: thập cẩm, bad language, lò vi sóng, he
con mèo cảm nắng gia sư của mình.…
strangers to loversdescription: hồng hài nhi, xinh iu, tình cảm nhẹ nhàng, he
cún xinh mắt ướtmèo yêu vỗ về…
thì ra.. đôi khi mưa cũng không buồn đến thế…
YÊU 1 - ĐAU 10Tôi là Trần Phong Hào. Tôi đem lòng yêu một ánh sao.Nguyễn Thái Sơn, cái tên ấy từ lâu đã khắc sâu trong tâm trí tôi, như một bản nhạc buồn mà tôi không thể nào ngừng nghe. Em là ánh sao mà tôi ngước nhìn suốt những tháng năm tuổi trẻ, một ngọn đèn dẫn lối cho tôi trong những ngày chông chênh nhất. Nhưng trớ trêu thay, dù tôi có vươn tay đến đâu, cũng chẳng thể chạm vào em.Tôi yêu em bằng tất cả những gì mình có. Yêu từ những điều nhỏ bé nhất một nụ cười, một ánh mắt, một câu nói vu vơ của em. Yêu đến mức, chỉ cần em quay đầu nhìn tôi một giây thôi, tôi cũng cảm thấy cả thế giới này trở nên ấm áp. Nhưng tình yêu ấy, dù tôi có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ là một cơn sóng lặng lẽ xô vào bờ, hết lần này đến lần khác, không bao giờ được đáp lại.Ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ cần chờ đợi, chỉ cần luôn ở bên cạnh em, một ngày nào đó, tôi sẽ có được vị trí trong tim em. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi không phải là người em tìm kiếm. Tôi chỉ là một ai đó, một sự tồn tại lặng lẽ bên lề cuộc đời em, một người có cũng được, không có cũng chẳng sao.Tình yêu của tôi cứ thế chồng chất theo thời gian.Tôi yêu em một.Tôi đau mười.Tôi đã thử quên, thử rời đi, nhưng mỗi khi em vô tình lướt qua tôi, mọi thứ lại vỡ òa. Hóa ra, tôi vẫn yêu em, vẫn không thể dứt bỏ. Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, khi trái tim này không còn đủ sức để đau thêm nữa, tôi sẽ học cách buông tay.Vì một tình yêu không được đáp lại, dù sâu đậm đến đâu, cũng chỉ là một vết thương chẳng bao giờ liền sẹo.…
Trần Phong Hào luôn có một bí mật, một cái tên mà có lẽ cả cuộc đời anh không thể quên được - Nguyễn Thái Sơn.…
Dán Mắt vào anh nàyĐừng Dán Mắt vào ai ì ai ì aiiii-------------------------Cre idea: "_.nnghxnh._" trên threads…