hieugav × duongkieu | negav | khi hòa bình vẫy tay
"có hòa bình rồi nhưng lại không có em"…
"có hòa bình rồi nhưng lại không có em"…
"ủa thành an với minh hiếu lò vi sóng rồi hả?""đứa nào đồn mất dạy vậy?"…
"an không nhớ anh à?""anh là ai vậy?"bỗng một ngày đặng thành an không còn nhớ ra trần minh hiếu nữa.…
Vậy là anh thật sự không cần em như cách em cần anh.Vậy là anh vẫn chưa nhận ra với em, anh mới là điều quan trọng nhất.Hơn cả những cô gái mà em đã từng qua lại trước đây.Và em cá chắc, em yêu anh nhiều hơn những gì mà cô gái kia có thể trao cho anh.------------------Tag: Đời thường, SE, ngược, bot luỵ tình, top red flag…
"rõ ràng thành an mất được hai năm rồi vậy cái người đứng sau lưng mày là ai vậy hiếu?"hoa nở . về đêm 𐙚…
-nó là cờ đỏ -màu đỏ hợp mệnh tao~~- có chắc là anh thích em ?- vậy em có chắc là em kh thích anh kh ?- em không biếttextfic , tục…
Liệu rằng kết thúc của một câu chuyện cổ tích chỉ đơn giản là nàng công chúa sống hạnh phúc bên vị anh hùng ấy?Vậy, nếu họ đều là những kẻ điên, kết thúc của câu chuyện sẽ là gì?…
Thời đại bây giờ yêu ai cũng đâu khổvậy thì chúng ta nên chọn người đẹp trai nhất mà yêu…
"em cảm ơn.""vì điều gì ?""vì mọi thứ."trên đường về nhà từ buổi chụp hình cưới, thành an bị tai nạn mất trí nhớ...…
"sao thằng học sinh mới nó láo dữ vậy mày?""gì một thằng? tao thấy nguyên cái tốp đó láo bỏ mẹ"warning: ooc…
Tên truyện: Canh Ba Tên gốc: 三更 Nguồn: Tấn GiangTác giả: Cố Thất Niên Editor: Dili Tình trạng bản gốc: 12 chương. Tình trạng bản edit: Hoàn thành.Thể loại: Truyện gốc, đam mỹ, cổ đại, HE, tình cảm, CHỦ CÔNG, truyện ngắn, linh dị thần quái, 1x1. ♡⑅⁺◛˖ Chân thành cảm ơn Phạm Ly Ly (Editor LiLy) đã tặng raw.Văn án: Lần đầu tiên dân làng thôn Trường Ninh nhìn thấy nam nhân ấy, tay y cầm một cây sáo xương, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy nhưng đôi môi lại đỏ tươi như máu. Nam nhân đứng trước một ngôi nhà, hứng thú hỏi: "Nhà này ai ở vậy?" Dân làng đồng loạt lùi lại một bước, lặng lẽ đáp: "Nhà này... có quỷ ở." _Mỹ nhân yêu mị quyến rũ công (Chúc Yêu) × Hung dữ với người ngoài nhưng rất nghe lời công, trung khuyển thụ (Khương Vô Ninh)_LƯU Ý:• Văn CHỦ CÔNG, Chúc Yêu là công, không lật - không phá couple. Mọi tư tưởng kiểu "Vì không có H rõ ràng nên muốn ship sao cũng được" tuyệt đối KHÔNG ĐƯỢC chấp nhận ở nhà mình.• Đọc kỹ phần "Giới thiệu + lưu ý" trước khi nhảy._Editor không biết tiếng Trung, bản edit chỉ đảm bảo đúng 60 -70% so với bản gốc.EDIT PHI THƯƠNG MAI, CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. TUYỆT ĐỐI KHÔNG REUP, CHUYỂN VER, AUDIO,...…
"Cái nhóm có 30 thành viên thôi mà ồn má hú vậy?""Mỗi anh trai là một cái chợ, trừ Tage ra."Textfic, occ, có chửi tục, fic không liên quan tới người thật.…
đừng lạnh lùng cứ mãi vậy tim anh này cứ tới đây ôm trọn đi…
người ta hay bảo đặng thành an phải siêu siêu may mắn mới có một anh người yêu lúc nào cũng cưng chiều em. nhưng họ đâu biết được rằng, để sở hữu người chồng "quốc dân" như vậy thì trong quá khứ, thành an đã phải lao tâm khổ tứ như thế nào."sao bồ anh đẹp trai vậy?""muốn không? anh chỉ cho"…
"Đặng Thành An chưa từng phủ nhận tình cảm của mình dành cho Trần Minh Hiếu, người đội trưởng mà nó luôn kính trọng, dù nhiều lúc hơi mỏ hỗn. Và Trần Minh Hiếu cũng vậy."…
đặng thành an cảm thấy anh người yêu lúc nào cũng lạnh lùng với mình, hẳn là không có tình cảm. vậy nên em muốn dừng lại- " an muốn dừng lại rồi."- "lý do?"- " hiếu nên hẹn hò với người hiếu yêu."…
OOC, truyện lấy tên nhân vậy, tình huống hoàn toàn là trí tưởng tượng....Cùng vượt qua những sóng gió, khó khăn bao cơ hộiCũng đã muốn nói ra câu yêu rồi....Rồi tháng ngày phai nhạt cho kí ức phôi phaMình lỡ để danh vọng đứng giữa chúng taCho anh quay lại khoảnh khắc ấy, để anh cố níu tay em lại....Giờ thì mình đã không còn thương, không còn đau, không còn vì nhau nữaCũng đã từng mang nhiều điều mong ước nhưng đành xa xôi...Vì anh yêu em rất nhiều, chỉ là chúng ta chọn rời xa…
Tác giả: Tuấn TuấnThể loại: hiện đại (?), bá đạo - dương quang - thiếu gia công x ôn nhu - mặt than - trầm tính - người hầu thụ (yêu thầm công), ngược tâm, thế thân, ngôi thứ nhất chủ thụ, HE.Tình trạng: Hoàn [30 chương + 1 phiên ngoại] Truyện này kiểu dạng như đoản văn vậy, ngắn lắm.Nguồn: https://bearluvpig.wordpress.com/neu-hoan/Giới thiệu:Ngay từ khi còn nhỏ thì Lâm Nghị bị cha mẹ bỏ rơi từ đó theo hầu hạ Cao Suất vốn là đại thiếu gia của Cao gia. Thời gian dần rồi càng ngày hình bóng người đó đi vào tim cậu, người có nụ cười rực rỡ hơn cả ánh mặt trời. Đó là suối nguồn động lực của cậu. Đến một ngày, cậu lại sợ hãi nhận ra, mình dần dần chán ghét nụ cười đó. Vì nụ cười đó chỉ dành cho một người - không phải là cậu. Thiếu gia cậu lại đem cậu nhầm lẫn thành người đó mà cường bạo cậu. Rồi lại ôn nhu... Khiến cậu hạnh phúc.Đến cuối cùng, Cao Suất lại đứng trước mặt cậu mà nói mình không thể quên được người kia.Bị cha mẹ bỏ rơi, tình yêu không thành, bạn bè phản bội, cậu còn gì đây?Nếu...Cậu tự hỏi mình nhiều lần nhưng tất cả chỉ là giả thiết.Cậu nhận thấy, câu mà con người nói với nhau nhiều nhất, không phải là "không biết" mà là "xin lỗi".________"Ngay từ đầu, tôi đã thích nhất nụ cười nhàn nhạt của cậu nhưng lại không nhận ra.""Liệu cậu có thể đem nụ cười thật sự của mình làm quà mừng sinh nhật tôi không?"…
Tiệm gấu bông ngày nào cũng sẽ có một bình hoa đủ loại được lấy từ tiệm hoa kế bên , như nhắc nhở về tình yêu thuở mới lớn của chủ quán !____________Chỉ có tên nhân vật trong truyện là thật , còn lại là giả hết - vậy nên đừng áp dụng lên người thật ! • • •_ không thích hợp để đọc nghiêm túc...chuyenngot,docdikhongtiecdauu…
Tên truyện: Ly nôTác giả: Bồ Tát ManThể loại: Sáng tác gốc, đam mỹ, HE, cổ đại, H văn (chỉ có 2 chương), thiếu gia giả công x thiếu gia thật thụSố chương: 36 chương + 5 NTEditor: Quyên CátGiới thiệuTạ Yểu cảm thấy, cậu mới là ly miêu* hoán đổi với Tạ Ải Ngọc.(Ly miêu trong "Ly miêu tráo thái tử")Tạ Yểu là thiếu gia thật bị tráo với ly miêu, nhưng cậu lại trông càng giống ly miêu hơn.Thiếu gia giả cao quý tựa trăng thanh gió mát, mà cậu như một vũng bùn lầy.Hai người cách biệt tựa trời với đất.Trà nghệ tinh vi, lòng dạ hiểm độc, bạch liên hoa, không chỉ dụ dỗ thiếu gia thật tính cách lạnh nhạt lại thù dai, mà còn ngụy biện truyền thụ cho thiếu gia thật tư tưởng "Ta là thiếu gia giả, em là thiếu gia thật, chúng ta là trời sinh một đôi".***Cát muốn nói: Về tên truyện thì "Ly nô" là biệt danh hồi xưa bên Trung gọi mèo, như bây giờ chúng ta gọi tụi nó là "Hoàng thượng" á, nên tôi giữ nguyên. Dùng để gọi mèo thì bình thường, nhưng dùng để gọi người nghe chẳng khác nào chửi người ta là súc sinh cả. Mẹ nuôi thụ gọi thụ như vậy đấy, hết chương 1 là thụ có tên rồi.Bản edit chỉ đúng khoảng 70%, hoan nghênh góp ý thân thiện, nào siêng tôi sửa (không siêng lắm).Truyện edit phi lợi nhuận và chưa có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không Re-up, không audio, không chuyển ver.…