Năm 20xx, Địa Cầu sau một trận thảm họa lớn chưa từng thấy. Con người trở thành sinh vật cuối trong chuỗi thức ăn. Nhân vật chính Trần Huy vốn chỉ là một học sinh cấp ba, may mắn đước trùng sinh. Dựa vào ký ức kiếp trước, từng bước từng bước đi lên con đường thống trị thời đại mới…
Tôi bước đi dưới ánh hoàng hôn và nhìn thấy đâu đó hình ảnh chúng tôi đang nhìn nhau mỉm cười thật hạnh phúc.Tôi bước đi dưới bầu trời xanh và chợt nhận ra đã từng có người nắm tay tôi thật chặt đi qua con đường dài vô định này. ...Tôi đứng đây ngắm nhìn buổi ban mai cuối cùng này và mỉm cười vì tôi sắp có thể gặp lại anh rồi.…
Mỗi con người sinh ra và lớn lên đã được định sẵn cho mình một số phận khác nhau: kẻ nghèo hèn, người giàu có. Số phận đã định đoạt chúng ta không nên trách móc bất kể điều gì. Nhưng những gì ở hiện tại ta có thể níu giữ trân trọng để nó không tuột mất. Nếu buông lỏng nó chúng ta muốn níu lại hay cố tìm nó sẽ chỉ ở xa mãi nơi con người không thể tìm nữa…
A Anh cho rằng bản thân sẽ chẳng quen thân nổi ai, nhưng, đời luôn có chữ nhưng thế đấy!Một cuộc tìm kiếm kỳ lạ đã gắn kết cô cùng vài người bạn mới...Đi đến cuối cùng của cuộc truy đuổi, giải thưởng, tiền, liệu có còn quan trọng?~~ Dẫu buồn hay vui, dẫu hạnh phúc hay khổ đau, mọi việc trên đời này chỉ nên xảy ra một lần!…
Mười năm trước, một cô bé bảy tuổi đã tuyệt vọng vì một chuyện đau buồn trong quá khứ, trong lúc kích động, cô đã dại dột gieo mình xuống biển sâu vào một ngày mưa tầm tã. Mười năm sau, kể từ hôm thảm kịch ấy xảy ra, không một giây phút nào cậu ấy quên đi cái chết của cô bé xấu số, nỗi ám ảnh và tự trách vì mình quá vô dụng đã không giữ chặt tay cô trong ngày ấy, cậu thường xuyên đứng bên cầu tưởng niệm về cô vào những ngày mưa,... nhưng chàng trai đâu hề hay biết, người đã gây cho cậu nỗi ám ảnh kinh hoàng trong mười năm trước lại là thiếu nữ lạnh lùng đang đứng cạnh cậu lúc này.…
Người ta nói, tình đầu thường dang dở.Nhưng nếu bạn từng yêu một người ngồi sau lưng suốt cả năm học -Một người luôn im lặng, luôn nhìn bạn mà không nói gì,Một người biết bạn thích gì, buồn khi nào, và lặng lẽ biến mất không để lại một lời -Thì bạn sẽ hiểu, có những người chỉ bước qua thanh xuân một đoạn......nhưng ở lại trong tim bạn cả đời.Năm mười bảy tuổi, tôi từng không tin vào chuyện thích một người chỉ vì một ánh mắt.Cho đến khi gặp Trí.…
Điềm mỹ kiều dâm tiểu học tra x ngoại buồn nội tao đại học thầnSơ Nhiễm thấy mới tới học sinh chuyển trường thành tích ưu dị, ít nói, lão khí mắt kính hạ càng cất giấu một đôi xinh đẹp đôi mắt, quyết đoán liêu chi, lại phát hiện hắn căn bản không phải người thành thật, mà là một đầu khoác da người lang......Thông đồng trước "Kỳ Tấn, mau cho ta giảng đề, ta không nghĩ lại khảo ba mươi phân.""......" Thiếu niên khép lại sách vở, ngồi vào thiếu nữ bên cạnh.Thông đồng sau "Kỳ Tấn, cầu ngươi đừng tới đây, ta cảm thấy ba mươi phân cũng khá tốt."Thiếu niên ánh mắt sáng quắc, cởi bỏ áo sơ mi cúc áo, triều nàng đến gần.Từ đây phòng học, tàng thư quán, thiết bị thất, rạp chiếu phim, sân vận động đều thành bọn họ thông đồng thành gian nơi......Nguồn: wikidich…
Có những quyển sách ta phải đọc nhiều lần mới có thể nhập tâm, để rồi khiến ta nhớ mãi, bởi những câu chữ trong quyển sách ấy cứ hiển hiện trong ta, thôi thúc ta nhớ lại những khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc sống, khơi gợi những ước mơ đẹp nhất từ sâu thẳm tâm hồn. "Gấm hoa giữa đời" khiến chúng ta nhớ lại thời tuổi trẻ lông bông, đuổi hoa bắt bướm, nhớ về quê hương với ruộng đồng bát ngát, hương cỏ cây nồng nàn, hoa khoe sắc thắm, mái tranh vách đất chốn quê nhà đong đầy kỉ niệm, nhớ về ông bà một đời tần tảo sớm hôm, về tình yêu thương của cha và mẹ... Từng câu từng chữ trong sách đẹp đẽ mà giản dị, tỉ mỉ sâu sắc như tỏa hương thơm khiến chúng ta đắm chìm trong đó... Sau những hồi ức về quãng thời gian ngày xưa ấy, là những tâm tư tình cảm, là những đúc kết từ trải nghiệm thực tế trong cuộc sống, có buồn thương, có khắc khoải, có hy vọng và ước mơ... Chúng ta như bước vào thế giới của riêng mình qua mỗi trang sách, ngẫm nghĩ, chiêm nghiệm... thảng thốt nhận ra mình đã lướt qua từng khoảnh khắc gấm hoa giữa đời...…
Tôi là Thanh Bình, được nuôi lớn trong tiếng Tuồng trong trẻo của mẹ - một nghệ sĩ vang danh đất Hà Thành. Trước khi qua đời vì bị cha đàn áp, mẹ chỉ nói một câu:"Hãy rời khỏi đây. Và con hãy thay ta, bảo vệ ánh sáng... bảo vệ Tuồng."3 giờ sáng, tôi bỏ nhà ra đi, lang thang trên con phố cũ với vài đồng lẻ. Bất ngờ một khúc ca Tuồng da diết vang lên từ nhà hát Bạch Nguyệt, tôi bước vào - và từ đó, tôi gặp được vị tri kỉ, bắt đầu con đường bảo vệ ánh sáng, gìn giữ nét truyền thống đẹp đẽ của nghệ thuật Tuồng, và giữ lấy chính mình...…
Tên: ThắpTác giả: Minh Nguyệt Thanh PhongĐề tài: Học đường Nội dung chính: Câu truyện yêu đương ngọt ngào của hai anh hot boy học giỏi.Thiết lập tình yêu đồng tính dần được thừa nhận một cách rộng rãi hơn. Bối cảnh chuẩn bị hợp pháp hóa HNĐG.Giới thiệu:Cậu ấy thắp lên ngọn nến, nhưng trong mắt lại lấp lánh sao trời. Khải Nguyên đỏ hoe mắt nhìn gương mặt người kia, mờ ảo những tưởng xa vời lắm, thật ra chỉ là một cái với tay. Hoàng Nguyễn Vĩnh Khiêm đang thắp lên bầu trời của cậu....Cậu không nói gì, lặng lẽ thắp nến lên, soi sáng một góc phòng trọ vừa mất điện. Vĩnh Khiêm nhìn gương mặt bạn cùng phòng dưới ánh nến mập mờ, Trương Khải Nguyên vừa thắp lên ngọn lửa trong trái tim anh....Chẳng sợ sau này ra sao, hôm nay vui vẻ là được. Cứ chạy về phía trước ắt có đường để đi, cứ nắm tay nhau mà bước ắt có nơi để về.Bọn họ đạp gió tiến lên, không ngại gian khổ. Bởi vì có nhau, không gì không gánh nổi.Tags: BL, truyện Việt, tình cảm học đường, câu chuyện thanh xuân, hiện đại, Happy Ending.…
Một cô nàng nữ sinh hay ngủ gật, trốn trực nhật, dễ nổi nóng.Một lớp phó lạnh lùng, nổi tiếng khó tính và nguyên tắc.Tưởng như chẳng thể nào ưa nổi nhau - vậy mà trong những lần cãi vã, nhắc nhở, đi trực chung... họ lại lặng lẽ bước vào thế giới của nhau lúc nào không hay.Không có lời tỏ tình ồn ào.Chỉ có một chiếc ô dưới mưa, một tấm vé prom nhét vào ngăn bàn, và những tin nhắn chưa từng gửi.Thanh xuân ấy - tụi mình đã từng thích nhau như thế.📖 Mời các bạn cùng đọc và lớn lên cùng Khoa và Linh - qua từng buổi học, từng trang vở, và từng mùa mưa nắng của tuổi học trò! 💌…
Câu chuyện kể về cô bé tên là Sakura Lania 16 tuổi.Từ khi sinh ra, trong đôi mắt của cô bé luôn chất chứa màu u buồn, cô luôn muốn tìm thấy đc ước mơ của chính mình và được trải nghiẹm cảm giác hạnh phúc như bao đứa trẻ khác.Khi lên cấp hai, những câu chuyện kì quặc bắt đầu xảy đến với cô. Đúng vào sinh nhật 16 tuổi, cô đã lạc vào một thế giới lạ và ở đó cô bắt đầu hành trình tìm lại màu sắc của chính mình....Hãy cùng theo dõi hành trình của cô gái ấy…
Con người có đôi khi sẽ đắm chìm trong một bộ phim, một câu chuyện hay một tiểu thuyết và ước mong một ngày nào đó sẽ xuyên không, trở thành một nhân vật có cuộc sống bình yên và hạnh phúc.Nhưng. Liệu xuyên không có thực sự hạnh phúc như bạn nghĩ??Tôi thì chưa biết chuyện không đó có thật không cho đến một ngày.Cái ngày định mệnh ấy.Tôi và nhỏ bạn đã bị cuốn vào một chiều không gian khác. Một không gian hoàn toàn xa lạ. Và tôi với nó đã bước đi trên con đường mà chúng tôi nghĩ nõ không trở thành sự thật.Con đường trở thành sát thủ. Hãy cùng chúng tôi khám phá cuộc hành trình ấy nhé. 🌀 Thể loại : hài hước, xuyên không, bạn bè, sát thủ…